Ba giờ sáng, tôi bị đánh thức bởi tiếng đập cửa dồn dập. Qua mắt mèo, tôi thấy vài gã đàn ông mặc đồ đen đang đứng ngoài cửa. Một tên đầu trọc mặt mũi dữ tợn đang mất kiên nhẫn đập cửa ầm ầm. “Mở cửa! Trả tiền!” Tôi giật mình thót tim. Trả tiền gì chứ? Trong phòng ngủ, Lâm Hạo Nhiên vẫn đang ngủ say. Tôi vội lay anh dậy: “Có người đến đòi nợ.” Anh ta mở mắt mơ màng: “Đòi nợ gì? Em nghe nhầm rồi đấy.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?