“ Làm sao phu nhân “
Đàm Tễ mỗi lần kêu hai chữ phu nhân đều mang theo chút tâm cơ thanh âm từ nhẹ đến nặng
cuối cùng câu giọng luôn nâng lên một chút, so với Huyền Hư vẫn là giọng hắn nghe thoải mái hơn vì thế con ngươi của ta đảo một vòng ánh mắt trông mong hắn.
“ Chàng phải chịu trách nhiệm với ta, ta cực kỳ biết cách giả vờ đáng thương đó “
Đàm Tễ híp mắt ta , nàng cùng ta về ma giới đi
“ Ta biết đạo lý là như mà ta luyến tiếc vườn rau của ta “
Đàm Tễ sờ sờ mặt ta: “ ta biết ta giúp nàng đóng gói rau đem về ma giới, ma giới có rất nhiều đất đai cho nàng gieo trồng.”
Ta sửng sốt đầu óc quay cuồng đà xông lên người hắn Đàm Tễ càng vui vẻ
Ta cho rằng ma giới chắc là một nơi hoang vắng suy tàn vô hồn và cằn cỗi đến cỏ cũng không mọc , kết quả là a củ cải trắng to mọng nước này, kìa quả cà chua vừa đỏ vừa to này.
Nhìn xem này, các có biết cảm giác ruộng rau đột nhiên hiện ra giữa một người không ôi Sai rồi là một người hiện ra giữa ruộng rau không, Ta nghiêng người thì thầm với Đàm Tễ, ở nơi này cũng có truyền thống nhuộm tóc thành màu xanh lá sao, Đàm Tễ như một kẻ ngốc, hắn sờ sờ đầu ta
“ Chi Chi. “
hắn là Đàm Tễ không cho hết lời mà vào mái tóc xanh lục Kia, người nọ bởi vì quá kích mà hai đầu gối quỳ xuống đất hành lễ với ta, ta do dự một chút sau đó từ trong túi tiền nhỏ lấy ra mấy tờ ngân phiếu mệnh giá lớn dùng phép biến ra cái bao lì xì rồi đem tiền nhét vào đưa cho tóc xanh trước mặt cái đó bao lì xì, Cũng không biết ngân phiếu ở nhân giới có dùng ở ma giới không, thanh niên tóc xanh cảm kích nhận bao lì xì của ta cảm đến rơi nước mắt
“ nương nương ơi Hu Hu, ngươi có thể trở về thật sự là quá tốt rồi Hu Hu “
hắn khóc chảy nước mắt nước mũi ta vô cùng nghi ngờ rằng có phải lì xì ta cho ít quá không, ta có nên lấy bao lì xì về sau đó lại cho thêm một chút, ngay khi ta đang bàng hoàng một người đầu trọc khác, một người đàn ông khác khiêng cái cuốc đứng dậy từ đất trồng rau, không phải chứ một đám người ở ma giới đều cùng nhau ruộng thế này hả.
Ta híp mắt đánh giá người đàn ông trước mắt một lần, eo thon chân dài 1m8 mấy đúng là một nông dân có dung mạo nghiệt, khi hắn thấy ta cũng ngơ ngác một chút sau đó lau lau khóe mắt hình như là đang lau nước mắt rất nhanh liền dừng tác vừa rồi lấy từ trong ngực ra một chiếc vòng tay bằng vàng đưa tới trước mặt ta.
“ tiểu Chi đã trở lại rồi đây lễ gặp mặt của sư huynh”
oa thật không dám giấu diếm ta hắn mỹ nhân ca ca, quên đi không diễn nữa ta muốn gọi hắn là tỷ tỷ, ta mỹ nhân tỷ tỷ lại Đàm Tễ dùng ánh mắt khua tay múa chân với hắn, người này là ai mỹ nhân tỷ tỷ có vẻ rất đau lòng, hắn đem Kim vòng tay nhét vào tay của ta đích thân trả lời những nghi ngờ của ta.
“ sư muội không nhớ rõ ta sao, ta là nhị sư huynh của ngươi Hưng Phúc “ ta trợn tròn đôi mắt hóa ra ngươi chính là bát giới, à không phải là nhị sư huynh trong nguyên tác nhị sư huynh là một mỹ nhân ốm yếu tu vi rất cao, tính rất tốt là một Nam thứ chính trực và si trọng điểm là hắn không gọi là liếm cẩu, lúc ta đọc nguyên tắc ta cảm thấy tiếc cho hắn chính là bởi vì không liếm nữ chính cuối cùng Linh căn bị phế phải nằm triền miên trên giường bệnh mấy năm rồi cũng chết, cái kết của hắn còn khiến ta tức giận hơn cả khi thấy cái chết của Đàm Tễ, ta trở nên kích lập tức cầm tay mỹ nhân tỷ tỷ.
“ Bát giới không phải là nhị sư huynh ta rất nhớ ngươi “
Mỹ nhân tỷ tỷ qua có chút kinh ngạc vẫn duỗi tay sờ sờ đầu ta ôi trời hắn thật sự rất ôn nhu, nếu không phải bởi vì ta là nữ phụ ác độc ta muốn mở một hậu cung Đàm Tễ là hoàng hậu, mỹ nhân tỷ tỷ là quý phi mỗi ngày ta nhất định nuôi mỹ nhân tỷ tỷ như chim hoàng yến có việc gì thì để Đàm Tễ gánh.
“ Phu nhân nàng nắm đủ rồi sao?. “
Giọng nghiến răng nghiến lợi của Đàm Tễ quanh quẩn ở bên Tai ta ta quá mê sắc đẹp này ta bộ nghe không thấy không có cách nào ta quá thích ôn nhu mỹ nhân mà ta luôn cảm thấy như mình đã quên mất giả thiết gì đó, Đàm Tễ có lẽ không thể chịu đựng nữa đưa tay giật tay của ta khỏi tay mỹ nhân tỳ tỷ mỉm với ta.
“ phu nhân nếu nàng vẫn còn nắm tay hắn ta không ngại nàng cảm nhận một chút cái gì là xe tải lớn áp đường cái “
ta kinh hãi sao đến cái này người cũng biết , Đàm Tễ không biết xấu hổ người nhỏ với ta năm đó sau khi phòng hoa chúc chính miệng phu nhân cho ta biết, ta trầm mặc một chút sau đó mỹ nhân tỷ tỷ hơi lo lắng và mê man trước mắt khẽ thở dài, đáng giận vì sao ta không phải nữ chính ngọt văn nào đó chứ, trời đất mỹ nhân tỷ tỷ thật sự rất ôn nhu hắn lại sờ sờ đầu ta.
Trước khi ta tiếp tục có thể bày tỏ sâu sắc của mình với mỹ nhân tỷ tỷ, ta liền bị Đàm Tễ ôm đi, hắn vừa đi vừa hùng hùng hổ hổ lúc trước nên chém chết mỹ nhân tỷ tỷ, ta rất muốn tát hắn hai cái, muốn một cách hống hách rằng không thể đụng đến mỹ nhân tỷ tỷ của ta hiện thực thật tàn khốc, ta đói bụng ta nghe tiếng cái bụng không biết cố gắng chịu đựng cơn đói vang lên thành tiếng, thậm chí còn muốn đem đầu xuống phân hóa học gì còn thời gian tát Đàm Tễ hai cái.
Nhưng Đàm Tễ hắn nghe tiếng bụng ta réo liền vui vẻ đến tốc độ bước đi cũng nhanh hơn cúi đầu ta đói bụng rồi à?
“ ta đói bụng ta thành thật đói bụng rồi, ta có thể ăn một con trâu luôn “
Đàm Tễ càng vui vẻ cúi đầu hôn hôn trán, ta mang nàng đi ăn cơm hôm nay phòng bếp chắc là còn có hai quả dưa hấu mới vừa hái xuống, nàng thích nhất chính là cái này, ta sửng sốt sau đó không tự chủ mà vỗ tay hai cai các ngươi thật giỏi trái cây trái mùa cũng có.
Hiện tại nhân gian đã là tháng Chạp khoảng hai0 ngày nữa là đến Tết ta thèm dưa hấu không nghĩ tới ở ma giới có thể ăn , Đàm Tễ tạm dừng một chút, rốt cuộc nàng rất thích ăn mà, bởi vì ta thích ăn sao trong nháy mắt một cái gì đó vụt qua đầu ta, ta không tự chủ mà chằm chằm Đàm Tễ.
“ Đàm Tễ có phải là ta quên mất cái gì hay không” Đàm Tễ cái gì cũng không có
Dưa hấu rất ngọt rất ngon không kém gì dưa trồng theo công nghệ hiện đại đó là ở hiện đại mà miếng trái cây trong miệng ta trồng ở ở ma giới, ma giới không có một ngọn cỏ biến thành bộ dáng xum xuê như bây giờ, cũng không biết những ở người ma giới đã tốn bao nhiêu tâm tư, Mạc Chấn biết ta tới vui vẻ phấn chấn mà tới tìm ta, nhóc con đáng thương vừa thấy ta liền như tìm mẹ muốn lao vào vòng tay ta lại bị Đàm Tễ túm gáy chuẩn bị ném ra ngoài, ta chạy nhanh lại ngăn Đàm Tễ
“ này này này ngươi đối xử thế nào với nhân viên của mình thế à, ai u nhóc con đáng thương mau lại mẹ cho dưa hấu ăn.”
Mạc Chấn vui vẻ quanh miệng bị nước ép dưa hấu nhuộm đỏ không giống sói mà giống chó con đang ăn vui vẻ theo sau hắn là một bánh bao sữa với mái tóc trằng và đôi mắt màu bạc nhỏ nhắn mập mạp, trông bộ dáng rất dễ bắt nạt sau đó nó nhào vào lòng ta
“ Mẫu thân! “
ta kinh ngạc cố hết sức mở to mắt, nhóc con xưng hô này không thể gọi bừa đâu dù nhan sắc của ta và Đàm Tễ rất xinh đẹp chúng ta có thể sinh ra một đứa bé xinh đẹp như con ư chẳng lẽ ta đã cắm sừng Đàm Tễ, sao tự nhiên lại có chút hưng phấn thì sao bây giờ, bộ dạng bánh bao sữa nhỏ giống như không vui, nó bĩu môi đúng như lời Cha mẫu thân không nhớ ra con nó càng càng nhỏ giọng càng càng ủy khuất oà một chút liền khóc lớn.
“ Cha mẫu thân không cần con mẫu nàng không nhớ rõ con Hu Hu Hu. “
ta luống cuống tay chân mà đem hắn ôm vào trong ngực có chút không biết phải sao, Mạc Chấn xem bánh bao sữa nhỏ lại ta, trong tay dưa hấu tức khắc liền không ngon.
“ Phu nhân ta lại tới thêm một người nữa nếu 3 người chúng ta cùng nhau khóc “
ta hung dữ trừng mắt Đàm Tễ đang xem kịch rốt cuộc hắn cũng tiếp nhận tín hiệu của ta bước đến bế bánh bao sữa nhỏ trong tay ta.
“ Thủy Tuyết ngoan không khóc mẫu thân chỉ là sinh bệnh, nàng quên mất rất nhiều việc.”
Đàm Tễ dỗ trẻ thành thạo khiến ta rất kinh ngạc bộ dạng này của hắn lại ta vô cớ đau xót trong lòng, thủy Tuyết là đứa bé ngoan dỗ một chút liền không khóc nó mở to hai mắt ta còn ngươi lấp lấp lánh,
“ Cha là thật sao? “
ta đem nó từ trong lòng ngực Đàm Tễ ôm qua đây hôn hôn trán nó.
“ thật đó Cha con đã lừa gạt con bao giờ chưa thế, ta thật sự không nhớ rõ là ta đã từng sinh một đứa con lớn như .”
Bánh bao sữa nhỏ đôi mắt híp lại thành đường thẳng bắt đầu chắc đang muốn khóc mà khóc không , Mạc Chấn ca ca huynh đã là một con sói lớn như rồi sao huynh còn khóc nhè thế trong mắt Mạc Chấn còn có hai giọt nước mắt nghe thấy bánh bao sữa nhỏ sửng sốt tại chỗ sau đó vội vàng lau nước mắt.
“ Ta không khóc hơn nữa Thụy Tuyết đệ cũng khóc còn gì? “
Cuối cùng ta cũng nghe rõ tên của bánh bao sữa nhỏ trong tay mình, Thụy Tuyết sao, ta kinh hãi, con chính là con hổ nhỏ mà Đàm Tễ , tại sao con lại giống người như ? bánh bao sữa nhỏ cũng sốc theo ta
“ mẫu thân sao người lại có thể mắng con giống người.”
ta nhàn nhạt thoáng qua Đàm Tễ, Cha hắn không nhịn nổi , bánh bao sữa nhỏ có vẻ rất vui khi ta đến, ăn năm bát cơm giống như Cha nó còn ăn một con gà và cá tra nướng.
bánh bao sữa nhỏ trước kia ta thường xuyên cho nó cá nướng, thịt nướng mà ta không nhớ rõ khi nó điều này với ta nước mắt cũng tuôn rơi ta mà đau lòng muốn chết hận không thể đem trái tim mình đào cho nó và cho nó vài cái hôn.
Vì thế vì bánh bao sữa nhỏ ta quyết định đi tìm ký ức của nguyên chủ, chuyện tìm ký ức này đơn giản thì đơn giản, tìm đại một ma tu ở ma giới cũng là trạng thấy ta liền đôi mắt ngấn lệ nghẹn ngào chuyện với ta chuyện này khó thì cũng khó bởi vì ma tu mà ta tìm đều không rõ rằng, bọn họ dường như bị hạ mệnh lệnh nào đó chỉ cần ta nghĩ không ra bọn họ liền ngậm miệng không đề cập tới chuyện khi ta còn ở ma giới.
Ta quyết định đi tìm bát giới nhà ta à không phải, là mỹ nhân tỳ tỳ, hai ngày trước ta đã quên hỏi hắn vì sao lại ở chỗ này, hôm nay mới nhớ tới hắn vì sao lại ở chỗ này, dựa theo dòng thời gian của nguyên tác hẳn là mỹ nhân tỷ tỷ nhà ta còn ở thương Nam tông trần hồng tiên tôn phong thanh nguyệt sáng mà không phải ở một góc ma giới câu cá trồng trọt, mỹ nhân tỷ tỷ thấy ta thì cao hứng cho ta ăn của táo lớn mà ta thích, hắn còn ôn nhu hỏi ta.
“ Sao hôm nay Nhất Chi có thời gian rảnh đến đây ? “
Sao sư huynh lại ở đây, sư huynh không phải là nhân tài kiệt xuất của tu chân giới sao, tại sao sư huynh lại muốn tới đây những người tu tiên tiên phong đạo cốt mọi người khen ngợi còn tu sĩ ma giới xác định là 4 phía mọi người đòi đánh, đây là nhận thức cơ bản của tiểu thuyết tu tiên, mỹ nhân tỷ tỷ rót cho ta một chén trà sau đó xoa đầu ta.
“ Tiểu Chi ở đâu sư huynh liền ở đó muội không vui khi ta ở chỗ này sao? “
ta lắc đầu như trống bỏi đương nhiên không phải sư huynh đẹp như ôn nhu như
gặp sư huynh ta đương nhiên rất vui mừng, mỹ nhân tỷ tỷ ôn ôn nhu nhu hắn che môi ho khan hai tiếng, sắc mặt hơi hơi có chút trằng bệch.
“ thấy tiểu Chi ta cũng rất vui vẻ “
ta đem trà rót xuống, sư huynh có thể cho ta biết 100 năm trước đã xảy ra chuyện gì không tất cả những tin tức mà ta có đều chỉ đến hướng trăm năm trước hơn nữa trong nguyên tác nữ chính mới bắt đầu tu tiên từ trăm năm trước.
khi đó nguyên chủ là nữ phụ đã đức Cao vọng trọng cũng không biết trước đây hai người có đánh nhau không nữa haiz tác giả chết tiệt, trách không sách của ngươi không nổi, mỹ nhân tỷ tỷ ôn nhu lại rót cho ta một ly trà đưa tới tay ta.
“ trăm năm trước tiểu Chi tò mò chuyện này sao ? “
ta điên cuồng gật đầu vâng vâng vâng tò mò giống như mèo cào luôn
Bạn thấy sao?