Do quân của Hầu gia chấp hành, mỗi người một mũi tên, báo thù cho những người đã chết oan của Hầu gia.
Ngày hành hình, Triệu Hoa Hi không đi xem.
Cuối cùng nàng ấy vẫn không đành lòng.
Ta với nàng ấy cùng nhau ngồi trong đình hóng gió ở Ngự Hoa Viên. Nàng ấy im lặng ta, như đang suy tư điều gì, bỗng nhiên lên tiếng: "Quen biết đã lâu, hình như ta vẫn chưa hỏi qua thân phận của ngươi? Lan Tuyết vẫn luôn gọi ngươi là Tiểu Vi, ta cũng chưa từng hỏi qua tên đầy đủ của ngươi."
Nghe , ta mỉm : "Ta chỉ là một nữ tử bình thường đến từ biên giới, tên không đáng nhắc đến."
Ta tưởng rằng sau khi như , nàng ấy sẽ không hỏi lại nữa.
Thế mà không ngờ, nàng ấy lại khẽ : "Ngươi mình bình thường, còn ta lại không cảm thấy như ."
Ta kinh ngạc ngước mắt nàng ấy.
Chẳng lẽ nàng ấy đã phát hiện ra điều gì?
Nàng ấy mỉm , ánh mắt dịu dàng: "Lần đầu tiên gặp ngươi, ta đã cảm thấy ngươi khác biệt với mọi người ở đây. Tuy ta không rõ là điểm nào khác biệt, hình như từ khi ngươi xuất hiện, mối quan hệ giữa ta với Lan Tuyết mới có sự thay đổi. Cảm ơn ngươi vì đã dũng cảm và táo bạo đến ."
Tim ta rung mạnh mẽ.
Bạn thấy sao?