Ta Viết Lại Kết [...] – Chương 18

18.
Nhưng tay ta còn chưa kịp nâng lên, đã thấy Hầu Lan Tuyết rút kiếm về.

Thấy , đáy mắt Triệu Minh Dục dấy lên niềm vui sướng, hắn còn chưa kịp hết câu "Trẫm biết nàng không nỡ ——" thì bụng đã bị đâm một nhát kiếm. Hầu Lan Tuyết tàn nhẫn: "Một kiếm ngươi không khỏi khiến ngươi chết quá thống khoái, ta muốn ngươi nhận hết tra tấn, chuộc tội cho toàn bộ người của Hầu gia đã uổng mạng!”

"Người đâu!"

Nàng xoay đầu, ra lệnh cho hai vị tướng Hầu gia áp giải Triệu Minh Dục đi.

Nhưng không ai ngờ rằng, biến cố đột nhiên xảy ra.

Triệu Minh Dục thoát khỏi hai người họ, lạnh giọng hướng về chỗ tối hô một tiếng: "Ra đây hết cho trẫm!"

Hắn dứt lời.

Lực lượng hoàng gia ẩn nấp trong bóng tối ập đến, bao vây chúng ta.

Thế cục lập tức đảo ngược.

Triệu Minh Dục che vết thương trên vai, Hầu Lan Tuyết với ánh mắt đầy đau đớn:

"Ta biết nàng hận ta, chuyện này là ta có lỗi với nàng. Ta không muốn tranh cãi nhiều với nàng, cũng sẽ không xử tử quân lính Hầu gia tạo phản hôm nay. Chỉ cần nàng ra lệnh cho bọn họ trở lại biên giới, nàng vẫn sẽ là Hoàng Hậu của ta, ta sẽ bồi thường cho nàng."

"Nếu ta không đồng ý thì sao?"

Hầu Lan Tuyết lạnh lùng hỏi.

Nghe , ánh mắt Triệu Minh Dục lập tức thay đổi. Hắn thở dài, như đang phàn nàn về tính khí của nàng:

"Chuyện đó không phải do nàng quyết định."

Hắn vừa dứt lời, một giọng nữ cao vút vang lên từ cửa cung:

"Hoàng đệ sai rồi.

"Bổn cung ở đây, xem ai dám đến một sợi tóc của các nàng!"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...