Tần Tam tiểu thư do dự. Cô ấy lớn lên ở biên quan, tính cách rất khác với những tiểu thư khuê các trong kinh thành. Muốn ấy người c.h.ế.t mà không cứu, chỉ với vài câu này thì chưa đủ.
Quả nhiên, sau một lúc do dự, Tần Tam tiểu thư liền : "Ta không thể kiểm soát miệng lưỡi thế gian, ta không thể vì lo sợ những chuyện chưa xảy ra mà trơ mắt một sinh mạng biến mất ngay trước mắt ."
Nghe , ta đột nhiên hiểu ra, tại sao kiếp trước Tấn vương lại nhớ mãi không quên ấy.
Ta mỉm , : "Cứu người có rất nhiều cách, sao phải nhất thiết phải tự mình Tam tiểu thư nhảy xuống nước?" Nói xong, ta liếc mắt về phía người chèo thuyền.
Ngay sau đó, người chèo thuyền liền không do dự nhảy xuống nước, bơi về phía Tấn vương đang giãy giụa. Người chèo thuyền này bơi lội rất giỏi, là người của Khương gia. Ta muốn Tấn vương chết, hiện tại hắn ta chưa thể c.h.ế.t . Lý do ta ngăn cản Tần Tam tiểu thư, thứ nhất là muốn hắn ta chịu thêm chút khổ sở, thứ hai là muốn cắt đứt cơ hội quen biết giữa ấy và Tấn vương. Tuy rằng kiếp trước, Tấn vương vì không cưới Tần Tam tiểu thư mà trút giận lên người ta, Tần Tam tiểu thư là người tốt. Kiếp trước, ấy chưa từng để Tấn vương vào mắt. Sau này, Tần Tam tiểu thư gả cho một vị thiếu niên tướng quân. Nhìn bộ dạng tiếc nuối của Tấn vương cũng đủ hiểu, ấy và vị thiếu niên tướng quân kia sống rất hạnh phúc. Người khiến ta khổ sở là Tấn vương, người ta muốn trả thù cũng là Tấn vương, không liên quan đến Tần Tam tiểu thư.
Hôm nay Tấn vương một mình ra khỏi phủ, hắn ta đến đây để bí mật gặp gỡ ai đó. Mà người bí mật gặp gỡ với Tấn vương, chính là tiểu nha hoàn thân cận của ta - Xuân Yến.
Kiếp trước, mãi đến khi Khương gia bị diệt vong, ta mới biết, hóa ra Xuân Yến đã thành người của Tấn vương từ lâu rồi. Mọi ý nghĩa luôn nhé.
Tấn vương hứa với Xuân Yến, sau khi việc thành, sẽ nạp ta thiếp. Hai người họ đã lén lút qua lại từ trước khi ta gả vào Tấn vương phủ. Mà lý do Tấn vương phải hạ mình đi câu dẫn một tiểu nha hoàn bên cạnh ta, không ngoài việc muốn lợi dụng Xuân Yến, âm thầm đem chứng cứ phụ thân muốn tạo phản đặt vào thư phòng của phụ thân.
Sau này, Xuân Yến thấy không thể tiếp cận thư phòng , liền nghĩ ra một kế sách với Tấn vương - Xuân Yến lợi dụng sự tin tưởng của ta đối với ta, giấu chứng cứ muốn tạo phản vào trong món quà mà ta chuẩn bị cho phụ thân. Mà món quà kia, phụ thân rất thích, ngay trong ngày nhận đã sai người đem vào thư phòng.
Nói như , thì người góp công lớn nhất trong việc Tấn vương và Thái tử lật đổ Khương gia chính là Xuân Yến. Sau khi phụ thân bị bắt vào ngục, cũng chính là do Xuân Yến đứng ra chỉ nhận phụ thân có ý đồ muốn tạo phản.
Nhưng Tấn vương chẳng những không giữ lời hứa, mà sau khi việc thành, còn ra tay g.i.ế.c người diệt khẩu, g.i.ế.c c.h.ế.t Xuân Yến.
Ta về phía bờ. Sau khi người chèo thuyền cứu Tấn vương lên, Xuân Yến đang trốn trong đám người rõ ràng đã thở phào nhẹ nhõm. Ta nhớ mang máng, kiếp trước, ngày Tấn vương rơi xuống nước, hình như Xuân Yến cũng xin ta nghỉ phép. Cho nên hôm nay khi ra khỏi phủ, ta đã cố ý không mang theo Xuân Yến, chính là muốn đánh cược một ván.
Hiện tại, ta đã đánh cược đúng rồi. Tấn vương đến đây thật sự là để lén lút gặp gỡ Xuân Yến. Chỉ là không biết đã xảy ra chuyện gì, mà lại khiến Tấn vương rơi xuống nước.
Lúc thuyền cập bến, người chèo thuyền cũng đã đưa Tấn vương lên bờ. Ta và tỷ tỷ cố ý không lộ diện, còn Xuân Yến thì quả nhiên không ngoài dự đoán, lập tức chạy về phía Tấn vương.
Đợi đến khi Xuân Yến đỡ Tấn vương dậy, chuẩn bị rời đi, ta mới bước lên bờ, dùng giọng điệu khó tin : "Xuân Yến? Sao lại ở đây?"
Hôm nay, Xuân Yến lấy cớ đệ đệ trong nhà bị bệnh nên đã xin phép ta ra ngoài. Trước khi ta kịp phản ứng lại, ta liền ra lý do mà ta đã dùng.
Chưa đợi ta kịp mở lời, tỷ tỷ liền kinh hô: "Đây chẳng phải là Tấn vương điện hạ sao?! Xuân Yến, nhị muội muội và Tấn vương điện hạ đã sớm có hôn ước, là nha hoàn bên cạnh nhị muội muội, tại sao lại giấu nhị muội muội mà gặp gỡ Tấn vương điện hạ..."
Tỷ tỷ tuy không ra hai chữ "lén lút", những người xung quanh đã bắt đầu bàn tán xôn xao.
Triều đại ta tuy không quá câu nệ nam nữ thụ thụ bất thân, Xuân Yến thân là nha hoàn của ta, dù có lý do gì, cũng không tự ý qua lại với vị hôn phu của ta. Tấn vương cũng , chẳng có nam nhân nào lại đi lén lút gặp gỡ nha hoàn của vị hôn thê mình cả.
Tấn vương vô thức lấy tay che mặt, : "Khương đại tiểu thư nhận nhầm người rồi, ta không phải là Tấn vương gì đó."
Bạn thấy sao?