Tạ Ninh – Chương 2

Nghe ta nhắc đến hôn sự của nàng, tiểu nương không còn kiên nhẫn nữa, cầm lấy điểm tâm trên bàn trà bộ muốn chạy trốn, khi đi còn không quên chế nhạo ta một câu:

 

“Nếu dì cứ không thèm để tâm đến như , tâm ý có thể một ngày nào đó sẽ thay đổi.”

 

Ao cá gợn sóng nước lóng lánh, gió nhẹ thổi phớt qua, thổi đến bầu trời mây cuộn, mây tan.

 

Ta cúi đầu những con cá đang giành giật thức ăn, lẩm bẩm :

 

“Hôm nay, nếu không thuận ý ta, thì sẽ như thế nào…”

 

4.

Trời tháng tư, hoa cỏ mùa xuân trở nên tươi đẹp, đó cũng là dịp Quốc Khánh của Ly quốc.

 

Đầu năm, cung đình ban chiếu chỉ, mời quý tộc các nơi tề tựu về cung vào tháng tư năm nay tham dự Cung yến, cũng như để bày tỏ lòng thành kính. Bữa tiệc này tên là Thiên Thu yến, ngụ ý công lao sự nghiệp của Ly quốc sẽ thiên thu vạn đại.

 

Ngày hôm đó, ta mặc bộ lễ phục đã chuẩn bị sẵn trước đó, tiến vào cung cùng với các nữ tử thế gia, vừa bước vào chính điện đã thấy vị hôn phu của mình, bây giờ là thái tử Ly quốc, đang vui vẻ với một nữ tử, ta đoán người đó là Giang Nguyệt Li, thứ nữ của Giang gia.

 

Ả ta mặc một bộ y phục lụa trắng, với mái tóc rối bù và thoa một chút phấn, khiến ả ta trông đặc biệt lạc lõng giữa những quý nữ ăn mặc sang trọng.

 

Thấy ta tới, các quý nữ vừa mới còn vây quanh Giang Nguyệt Li khen ngợi đột nhiên im bặt.

 

Tốt xấu gì thì đó vẫn là vị hôn phu của ta, gặp mặt mà không chào hỏi cũng kỳ, nghĩ đến đây, ta liền thong thả ung dung Đường Tiêu :

 

“Đã lâu không gặp, điện hạ…”

 

“A Ninh, nàng đừng nghĩ nhiều.”

 

Không đợi ta hành lễ xong, Đường Tiêu đã lên tiếng giải thích:

 

“Giang tiểu thư có ý tưởng độc đáo, khi trò chuyện cùng nàng ấy, ta cảm thấy rộng mở thông suốt. A Ninh, nàng đã ở lâu trong nội viện, có khi khó tránh khỏi ếch ngồi đáy giếng, nàng cùng Giang tiểu thư tâm sự, chắc chắn nàng cũng sẽ thích nàng ấy.”

 

Trong khi chuyện, hắn vô thức xoa xoa ngón tay. Từ nhỏ đến lớn, hắn hay tác này mỗi khi cảm thấy có lỗi.

 

Ta Đường Tiêu, thật lâu sau mới :

 

"Lớn tiếng dọa người, điện hạ, đây là thứ mà tổ phụ ta đã dạy người khi tiếp quản triều chính. Nhưng tổ phụ cũng đã dạy điện hạ, những kẻ chột dạ ắt sẽ tỏ vẻ quyền uy, thực chất chỉ là ngoài mạnh trong yếu." 

 

5.

 

Nói xong, ta không để ý tới vẻ mặt khó coi của Đường Tiêu, xoay người đi đến vị trí ngồi của Tạ gia. Kết quả là ta chưa kịp đi thì một bóng người màu trắng đã ngăn cản trước mặt ta:

 

“Đại danh của Tạ tiểu thư, Nguyệt Li đã nghe qua từ lâu, hôm nay có dịp thấy, mới biết những lời đồn đại ngoài kia toàn là sai sự thật. Phong tư thế gia chẳng bằng một phần vạn của lời đồn.”

 

Giang Nguyệt Li chặn trước mặt ta, hành lễ qua loa rồi .

 

Đặc điểm thứ hai của nữ tử xuyên qua chính là thích sự với tiểu thư quý tộc trong Cung yến.

 

Ta giương mắt nàng, :

 

“Giang tiểu thư, quá khen.”

 

Thấy ả ta vẫn không chịu nhường đường, ta có ý tốt nhắc nhở:

 

“Giang tiểu thư, Cung yến sắp bắt đầu, ghế của gia quyến tam phẩm ở bên ngoài, hiện tại, ngươi chạy nhanh thì còn kịp ra ngoài đó.”

 

6.

 

Giang Nguyệt Li không nghĩ tới ta sẽ chẳng khách khí với nàng ta mà trắng ra, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, nhịn không mà châm chọc :

 

“Tạ tiểu thư tựa hồ như có địch ý với ta, dù sao đây cũng là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt.”

 

Châm chọc xong, còn không quên phản ứng của mọi người xung quanh.

 

Ta biết ả ta đang mong chờ điều gì, mong chờ các quý nhân quyền quý xung quanh nghe một câu châm chọc của ả ta rồi chỉ chỉ trỏ trỏ vào ta, mong chờ ta tức giận mà cùng nàng cãi cọ, sau đó sẽ thành một vụ cãi cọ huyên náo.

 

Thật đáng tiếc, ta họ Tạ.

 

Bọn họ đều là thế gia quý tộc, các quý nữ xung quanh nghe lời này của ả ta liền biết ả ta đang muốn gài bẫy ta, đều cúi đầu giả vờ như không nghe, không thấy. Giang Nguyệt Li thấy không có người phụ họa liền quay sang Đường Tiêu, ủy khuất mà :

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...