Ta Nghe Được Tiếng [...] – Chương 3

3.

Cả đêm tân hôn, Tiết Đình ở lại phòng ta.

Ngày hôm sau, toàn thân ta như muốn rã rời.

Khi ta tỉnh dậy, Tiết Đình đã rời đi và rằng ngài ấy phải vào cung thiết triều.

Ta nhanh chóng tắm rửa thay y phục và đi pha trà dâng lão phu nhân. Đó là mẫu thân của Tiết Đình, mẹ chồng của ta.

Người ta rằng mẹ chồng và nàng dâu từ xa xưa đã khó hòa hợp.

Chưa bước vào đến Viện thì ta đã nghe thấy lão phu nhân đang buông lời trách mắng đích trưởng tỷ.

"Còn gì là một gia tộc gia giáo nữa, thân còn là một tiểu thư khuê tú!"

"Ngươi đang cái gì ?! Đêm tân hôn mà ngươi lại say khướt trước mặt phu quân của mình!"

"Ta ngươi quỳ trong Từ đường để suy nghĩ lại về lỗi lầm của mình, trước một canh giờ không phép bước chân ra ngoài!"

Lão phu nhân nổi cơn thịnh nộ khiến ta sợ hãi đến run rẩy.

Khi gặp một phải một mẹ chồng hà khắc như , bản thân ta biết mình sẽ chẳng có lợi gì.

Giờ ta còn dậy muộn thế này nên chắc chắn sẽ bị quở trách.

Ta bước vào thật nhanh.

Sau khi vào Viện thì đã thấy lão phu nhân đang ngồi ngoài sảnh với vẻ mặt nghiêm nghị.

Ta thận trọng bước tới dâng trà, chỉ chờ bị mắng.

Nhưng sau khi uống trà xong, lão phu nhân mới : “Đêm qua ngươi đã vất vả hầu hạ vương gia, không cần phải ở đây hầu hạ ta. Hãy về nghỉ ngơi tĩnh dưỡng cho tốt đi.”

Ta thật ngốc.

Không cần lại, ta cũng có thể đoán lúc này đích trưởng tỷ chắc chắn đang dùng đôi mắt sắc lẹm như muốn khoét ra hai miếng thịt trên cơ thể ta.

Trên đường trở về Thanh Lâm Uyển, ta nghe mấy thị nữ đang bàn tán với nhau.

Lúc đó ta mới biết vì sao lão phu nhân lại tức giận với đích trưởng tỷ đến như .

"Nghe tân vương phi đêm qua say rượu, nôn ra sàn ngay trước mặt vương gia!"

"Là chính mắt ta thấy! Bộ dạng đó thực sự đáng hổ thẹn! Nếu tân phu quân của ta thấy ta trong bộ dạng xấu xí như , ta đã sớm treo cổ bằng dây gai cho rồi!"

“Vậy tối qua vương gia đã ngủ trong phòng Quân di nương à?”

"Đúng !"

"Ôi! Quân di nương đó thật là may mắn! Ta cũng muốn hầu hạ vương gia!"

"Ngươi sao? Đừng mơ mộng nữa!"

"Ngươi còn chưa biết phải không? Lúc vương gia và Lưu gia bàn chuyện hôn sự, ngài ấy đã chỉ đích danh Quân di nương của hồi môn đó!"

"A? Tại sao lại như ?"

"Có trời mới biết Quân di nương đó có dùng bùa phép gì để mê hoặc vương gia của chúng ta hay không nữa!"

[Hồ ly c.h.ế.t tiệt!]

[Đám thị nữ các người thật lắm lời! Việc trong vương phủ có lẽ quá nhàn rỗi nên các người muốn thêm chuyện phải không?]

[Các ngươi dám xấu sau lưng nữ nhân mà bổn vương sủng ái nhất! Các ngươi thực sự thấy cuộc đời của mình quá dài rồi thì phải!]

"Khụ."

Là Tiết Đình, không biết ngài ấy từ đâu tới.

Ngài ấy ho nhẹ, khiến tất cả thị nữ đều sợ hãi đến thần sắc tái nhợt, lập tức quỳ rạp xuống.

Nhưng Tiết Đình không gì cả, chỉ lạnh lùng bọn họ.

[Bổn vương chắc chắn sẽ để mắt đến các ngươi!]

[Sớm muộn gì ta cũng sẽ tìm lý do để bán hết các ngươi đi!]

Chỉ là mấy thị nữ chuyện bình thường thôi mà, sao lại đến mức này.

Ta nhanh chóng bước tới để ngăn suy nghĩ của Tiết Đình lại.

"Vương gia đã về rồi?"

"Ừm."

Tiết Đình liếc ta, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như trước.

Ngài ấy chỉ đáp lại như và không gì thêm.

Ta trong giây lát không nên lời.

Tóm lại, vì mới gặp ngài ấy ngày thứ hai nên ta thực sự không tìm chuyện gì để với người.

Khung cảnh nhất thời trở nên khó xử.

Ta lại nghe thấy giọng của Tiết Đình.

[Tại sao nàng ấy không gì với bổn vương nữa?]

[Rõ ràng là đêm qua nàng ấy đã có cảm với bổn vương!]

[Có lẽ nào tối qua ta đã thể hiện không tốt? ? ?]

[A a a a xong rồi! Chắc là do lần đầu quá phấn khích nên chưa tốt!]

[Không phải là nàng ấy ghét bổn vương rồi chứ? ? ?]

[Không rồi! Ta phải tìm cách khắc phục điều này!]

"Trông thần sắc nàng không tốt. Có phải vì đêm qua nàng ngủ không ngon không?"

"Hả?"

Trông ta không ổn sao?

Mặt ta lúc này nóng đến mức có thể nhóm lửa để nấu ăn!

"Đêm qua bổn vương ngủ không ngon, nàng cùng ta quay về nghỉ ngơi một lát đi."

"Vương gia, thiếp..."

"Nàng có chuyện gì sao?"

"Không có……"

"Vậy thì đi thôi."

Tiết Đình không thể không ghé đến Thanh Lâm Uyển nơi ta ở.

Ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi theo người.

Ta lén vương gia từ phía sau.

Người vẫn mặc triều phục, chỉnh tề và trang nghiêm ra dáng bậc quân tử.

Nhưng trong tai ta thì...

[Thật khó chịu! Tại sao đường đến Thanh Lâm Uyển lại xa như !]

[Mặt nàng ấy vừa rồi đỏ ửng như trái đào ngọt ngào! Ta thực sự chỉ muốn cắn một miếng!]

[Nhờ sự thông minh của bổn vương, tối qua ta đã khiến tỷ tỷ rắc rối của nàng say khướt.]

[Hôm nay nàng ta nhất định đã bị mẫu thân quỳ trong Từ đường, không rảnh mà xen vào chuyện tốt của ta với Quân Nhi!]

? ? ?

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...