Ngay cả Lâm Tịch luôn trầm ổn ánh mắt cũng đã rực lửa, âm thầm : "Ta đã sẵn sàng."
"Chư vị trưởng lão, chưởng môn, những Ngự thú Sư trẻ tuổi này đã có năng lực tự mình gánh vác, hãy để chúng ta giao sân đấu cho bọn họ!"
Vừa dứt lời, các trưởng lão, chưởng môn của các tông phái lập tức bị một luồng sức mạnh vô hình đưa ra ngoài, quảng trường vừa nãy còn đông nghịt người, trong nháy mắt chỉ còn lại vài trăm thí sinh.
Cùng lúc đó, giữa hai ngọn núi, một cánh cổng vàng khổng lồ chậm rãi mở ra.
Nhìn cánh cổng đó, ta, kẻ vẫn luôn thờ ơ, cuối cùng cũng có cảm giác thật sự tham gia cuộc thi đấu.
Hạp cốc, ta đến đây!
14
"Nhưng mà, Bạch Lộ huynh, vì sao huynh vẫn còn ở đây?"
Ta không khỏi đưa mắt sang Bạch Lộ huynh bên cạnh.
Không phải đã linh thú vô chủ chỉ phụ trách đưa đón đệ tử hay sao?
Bạch Lộ huynh gượng hai tiếng, đưa cánh chỉ về phía góc khuất, ngượng ngùng : "Chuyện là, ta lỡ ký khế ước, cùng hắn đến đây..."
Ta theo hướng mũi cánh hắn ta chỉ.
Chỉ thấy một nam tử nằm lăn ra đất ngủ say sưa, những người xung quanh đều rất ăn ý lờ hắn đi, chừa ra một khoảng trống lớn.
Thật là thư thái...
Vị tiểu sư thúc này tên là Đỗ Vô Hối, ta cũng có nghe danh.
Nghe hắn ta thiên phú cực cao lại đắm mình trong truỵ lạc, bởi vì ham ngủ mà liên tiếp bỏ lỡ ba kỳ Giải đấu Ngự thú, chưởng môn ra lệnh hắn ta lần này nhất định phải tham gia, nếu không sẽ bị trục xuất khỏi sư môn.
Mà Đỗ Vô Hối ngày thường lại vô cùng lười biếng, linh thú ký khế ước với hắn ta chạy mất hết con này đến con khác. Lần này, để tham gia đại hội, hắn ta còn dùng thủ đoạn đặc biệt, ép buộc một linh thú xui xẻo ký kết khế ước với mình.
Không ngờ kẻ xui xẻo đó lại chính là Bạch Lộ huynh.
"Bạch Lộ huynh, ta có thể hỏi thăm Đỗ Vô Hối đã ép buộc huynh như thế nào không?" Giọng điệu của ta vừa đồng cảm vừa tò mò.
Ngự Thú Đại Lục, thật thú vị.
Bạch Lộ huynh lắc đầu, vẻ mặt như thể không muốn nhớ lại chuyện cũ.
"Đừng đến ta nữa... Ngươi đã nghĩ ra cách ứng phó trong đại hội chưa? Chung kết chính là khảo nghiệm năng lực chiến đấu của linh thú đấy."
Nói đến đại hội, Bạch Lộ huynh lộ vẻ lo lắng.
Linh thú của Ngự Thú Tông đều biết rõ ta.
Nhất là đám linh thú ngày thường hay chơi cùng ta, chúng càng biết ta cái gì cũng không , chỉ giỏi ăn thôi.
"Ta nghĩ kỹ rồi, khi đánh nhau, ta sẽ trốn thật xa."
15
Ngày đầu tiên của Giải đấu Ngự thú, tiến hành theo hình thức các nhóm nhỏ.
Mỗi đệ tử trong tông môn, hai người một nhóm phân ngẫu nhiên, những đội nằm trong top 50% điểm tích lũy mới có thể tiến vào vòng tiếp theo.
Lâm Tịch là người bốc thăm.
Khoảnh khắc thấy kết quả phân nhóm, ta không nhịn : "Ngươi đen đủi thật đấy."
Sắc mặt Lâm Tịch rõ ràng càng thêm u ám.
Thật không may.
Hắn bốc trúng hai tên đồng đội như heo – Bạch Lộ huynh và Đỗ Vô Hối.
Cộng thêm ta, tổng cộng ba người.
Trận đấu bắt đầu, ba tên bọn ta bị đưa đến một nơi nào đó trong rừng u ám.
Luật lệ của cuộc thi lần này rất đơn giản: thu thập U Linh Thảo và thuần phục linh thú đều có thể nhận điểm tích lũy, đội nào có điểm cao sẽ giành chiến thắng, điểm khó duy nhất chính là – trong quá trình thi đấu có thể cướp đoạt tài nguyên của đối thủ.
Nói cách khác, điểm tích lũy dù cao đến đâu, nếu không giữ cũng vô ích.
Ta Lâm Tịch, trịnh trọng :
"Trận đấu này, dựa vào ngươi đấy..."
"Trận đấu này, dựa vào ngươi đấy."
"Trận đấu này, nhờ cả vào ngươi!"
Ba giọng đồng thời vang lên, cao thấp xen kẽ, tựa như tiếng vọng ngân nga.
Ta Bạch Lộ huynh, rồi lại Đỗ Vô Hối.
Sự ăn ý chết tiệt này...
Sắc mặt Lâm Tịch càng thêm tối sầm.
Nhưng hắn vì đại cục, không chấp nhặt với bọn ta, còn phân chia nhiệm vụ rõ ràng.
Bạch Lộ huynh dò đường.
Đỗ Vô Hối hái linh thảo, ta phụ trách mang vác.
Còn Lâm Tịch, một mình hắn phụ trách đánh nhau, thu hút hỏa lực, thuần phục linh thú.
"Phân chia nhiệm vụ xong rồi, các ngươi còn vấn đề gì không?"
"Không..."
"Ta cũng không."
"Ta có!" Đỗ Vô Hối ngáp dài, chỉ vào ta : "Hái linh thảo mệt lắm, ta muốn đổi với ấy."
Ta mở to mắt trừng hắn ta.
Lần đầu tiên gặp kẻ mặt dày hơn cả ta.
Lâm Tịch lạnh, nhấc bàn chân ngắn ngủn mập mạp của ta lên, giễu cợt: "Ngươi xem, bộ dạng này mà hái linh thảo sao?"
"Cũng đúng... Vậy thì thôi." Đỗ Vô Hối xua tay, vẻ mặt thờ ơ.
?
Có kẻ phân biệt đối xử với Capybara!
Hết chương
Nhóm dịch: Team Qi Qi
Edit: Di Ái
Beta: Jully
Check: Phoebe
Bạn thấy sao?