Ta Là Kinh Thành [...] – Chương 6

26.

Ta và tam công chúa mặt đối mặt nửa ngày, rồi bị giọng của ngũ hoàng tử cắt ngang.

"A Loan! Sao ngươi lẻn ra ngoài mà không gọi chúng ta theo?"

Ta ngẩng đầu, phát hiện ngũ hoàng tử, thái tử, nhị hoàng tử đều ở đây, còn có bóng dáng Tam hoàng tử ở phía sau.

Tam hoàng tử thấy ta hắn, chậm rãi : “Phụ thân bảo ta tới.”

Ta không quan tâm hắn nữa, trịnh trọng lại lời vừa nãy: “Ví dụ, ý ta là ví dụ, ngươi chủ chia tay người cũ vì một lý do cực hoàng đường, nhiều năm sau gặp lại hắn, các ngươi sẽ gì?”

Tam công chúa vỗ vỗ ta : “Ta sẽ cùng ngươi đi hỏi khắp nơi.”

Ta:"……"

Thái tử sắc mặt thay đổi: "...A Loan, ngươi có người cũ sao?"

Ngũ hoàng tử liều mạng lắc vai ta: "Hả? Ngươi có người cũ? Ai? Anh hùng hảo hán nhà nào?"

Ta bị lắc đến choáng váng, nghe thấy nhị hoàng tử ngắt quãng : “Không phải là Tạ Cẩn chứ.”

Ta:"……"

Ta bình tĩnh : “Ngươi biết quá nhiều, Tả Diệp, diệt khẩu."

27.

Ta đám người trước mặt, trong lòng dâng lên một cảm giác bất lực mãnh liệt.

Nhiều người như không một ai đáng tin cậy...

Ta đi tìm tam hoàng tử: “Bút chì than của ngươi đâu?”

Ta chẳng mấy khi cùng Tam hoàng tử chuyện, nên hắn có chút ngạc nhiên ta, đôi môi tái nhợt mím chặt, nửa ngày mới chuyện: "Ngươi cũng muốn gia nhập với ta à?”

Nói xong hắn đưa cho ta một cây bút chì than mới toanh.

Ta vuốt vuốt chiếc váy dài, ngồi xổm bên cạnh tam hoàng tử, vẻ mặt ảm đạm cùng hắn vẽ vòng tròn.

28.

Ngũ hoàng tử đi tới, ta thở dài: "Ài."

Ta tiếp tục vẽ vòng tròn.

Ngũ hoàng tử cao giọng, thở dài một tiếng: "Ài."

Ta đổi hướng tiếp tục vẽ vòng tròn.

Ngũ hoàng tử thấy ta không để ý tới hắn, liền liều mạng khoa trương thở dài: "Ài.”

Ta không nhịn nữa, lấy bút than ném vào người hắn: "Ngươi mà còn kinh nữa là ta báo quan đấy.”

Tam hoàng tử vẻ mặt nhất thời ngơ ngác: "...Bút chì than của ta."

29.

Cuối cùng ta hướng tam hoàng tử xin lỗi, hứa sau này sẽ thường xuyên cùng hắn vẽ vòng tròn.

30.

Ngũ hoàng tử ở bên cạnh nức nở: “Trời sắp mưa, nương phải xuất giá.”

Tam công chúa ôm lấy ta không buông: "A Loan! Ngươi với Tạ Cẩn sao lại quen biết? Ngươi không phải ngay cả tay nam nhân cũng chưa nắm qua sao? Sao có thể cùng hắn có một đoạn !"

Ta:"……"

Ta nghiêm túc : “Chuyện dài lắm”.

Ngũ hoàng tử xen vào: "Vậy thì ngắn gọn lại."

Ta: “Ta thật ra không phải người.”

Ngũ hoàng tử: "?"

Tam công chúa: "?"

Ta trịnh trọng : "Ta là miêu kim tinh* đã tu luyện mấy ngàn năm, một ngày nọ, ta gặp Tạ Cẩn..."

*miêu kim tinh là con mèo vàng thành tinh?

Tam công chúa thật sự tin, còn truy hỏi: “Sau đó, sau đó thì sao?”

Ta bừa: “Sau khi hắn thi đỗ trạng nguyên thì bỏ rơi ta, ta không can tâm, quay ngược không gian sống lại một đời. Ta muốn lấy lại hết thảy những thứ thuộc về mình.”

Tam công chúa: “…”

Ngũ hoàng tử: "A Loan, hay là ngươi để thư cục của ta viết sách đi, tên ta cũng nghĩ xong rồi, gọi là 【Miêu kim tinh và người cũ trạng nguyên lang của nó.】"

Ta:"……"

Ta: “Phải gọi là "Phụ mẫu ái cố sự".”

Ngũ hoàng tử: "?"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...