Khó có đêm ta mất ngủ, ôm theo gối đầu và chăn bông đi tìm đích tỷ.
Đích tỷ trợn mắt ta: "Muội điên rồi à? Đến ngủ với ta?"
Một khắc sau, ta đã yên ổn nằm trên giường của đích tỷ.
Ta vẫn chưa buồn ngủ, lật qua lật lại, đích tỷ phiền không chịu : “Khương Loan, muội là bánh nướng à?”
Ta: "Đúng đúng , bánh gừng vừa mới ra lò, tỷ muốn cắn một miếng không?"
Đích tỷ tuy họ Khương lại ghét cay ghét đắng gừng, tỷ ấy món ăn kinh tởm nhất trên đời này là gừng, tỷ ấy cho rằng người thích ăn gừng dù có đẹp đến mấy cũng không tốt đẹp bao nhiêu.
*Khương và gừng trong tiếng trung đều cùng một chữ 姜【Jiāng】
Nghe đích tỷ liền muốn đá ta cút xuống giường.
Ta ôm lấy cánh tay của tỷ ấy: “Đừng đừng đừng, ta lấy bát quái đổi với tỷ”
Đích tỷ: "?"
Đích tỷ vểnh tai lên : “Nói cho tỉ mỉ vào”.
Ta chậm rãi : “Ta có một người , rất lâu về trước nàng ấy có từng theo đuổi một nam nhân, ở trước mặt hắn giả vờ như là nữ tử không dính khói lửa trần gian. Sau khi ở bên nhau mới phát hiện ra nam nhân đó là qua thư của nàng ấy suốt mười năm, nàng ấy là người thế nào nam nhân đó đều đã rõ ràng.”
Đích tỷ: “Là muội sao.”
Ta sửng sốt: “Sao tỷ biết??”
Đích tỷ: “....Tên này ngu ngốc giống y như muội.”
Ta:"……"
Ta: "À, nghe muội hết đã. Sau khi người đó của muội biết thì nhanh chóng tìm lý do để chia tay, bây giờ họ đã tương phùng rồi."
Đích tỷ xoay người lại quay lưng về phía ta: "Muội tiếp đi.”
Ta: "...tỷ quay người gì?"
Đích tỷ trùm chăn kín đầu, khẩy: “Thay muội xấu hổ.”
Ta:"……"
Đích tỷ: "Sau đó thì sao? Ta biết muội rất muốn trầm mặc, trước hết muội đừng trầm mặc."
Ta: “Sau đó của muội đang cùng tỷ tỷ của nàng ấy nằm trên giường trò chuyện, nàng ấy tin rằng người tỷ thông tuệ của nàng ấy sẽ giúp mình”.
Đích tỷ: "..."
Đích tỷ lạnh lùng : “Tốt nhất nàng ấy đừng tin”.
62.
Thấy ta nửa ngày không chuyện, tỷ ấy không thể không hỏi: “Không phải, muội đi, của muội rốt cuộc có thích người cũ không?”
Ta: "...không ghét."
Đích tỷ ồ một tiếng: “Vậy thì chính là có hảo cảm.”
63.
Ta và tam công chúa nằm trên bãi cỏ ngắm sao.
Tạ Cẩn đi mua vịt quay cho ta, lúc quay lại thấy đầu của hai chúng ta kề nhau thì thầm: “Thật hâm mộ hai người có thể thân mật như …”
Tam công chúa không nhịn nữa, đứng dậy nhường chỗ cho Tạ Cẩn.
Ngũ hoàng tử đang câu cá bên hồ, hắn ầm ĩ muốn đem những con cá xinh đẹp hắn câu về hoàng cung, để những con cá hoang dã này ngắm việc đời.
Thái tử đang cố gắng nướng cá, hắn nướng khét cá rồi...
Chúng ta còn đem theo tam hoàng tử, lần đầu tiên hắn ngồi trước một ngọn nến, ánh nến phản chiếu trên khuôn mặt hắn, ta lại phát hiện trên má hắn hình như có nước mắt.
Tam hoàng tử : “Cám ơn.”
Hắn : “Trước nay ta không có bè để tổ chức sinh nhật”.
Lời an ủi tam hoàng tử vừa đến miệng.
Tam hoàng tử lau nước mắt, nức nở : “Ta không có sở trường gì, hay là ta biểu diễn cho các ngươi xem cách bò trong bóng tối nhé.”
Ta:"……"
Ta nuốt lời về.
64.
Chúng ta ngồi xuống cùng ăn đồ ăn, thái tử giới thiệu với mọi người kiệt tác của mình - món cá nướng trông giống như que lửa mà mọi người đều ghét bỏ.
Đồng thời, hành vi trà xanh của Tạ Cẩn mấy ngày qua cũng bị chỉ trích nặng nề, Tạ Cẩn phớt lờ họ, kéo ta lại : "Nàng sẽ không trách ta chứ?"
Ta:"……"
Ta:"Sẽ không…”
Tạ Cẩn không ăn miếng nào, nghiêm túc thêm đồ ăn, rót rượu trái cây cho ta, nhị hoàng tử bên cạnh lạnh lùng : “Ngươi nhai kỹ rồi đút vào miệng nàng cũng .”
Tạ Cẩn suy nghĩ sẽ một chút, tựa hồ thật sự đang cân nhắc tính khả thi của đề nghị này: "A Loan..."
Ta: “Mả cha ngươi, đừng có vọng tưởng!”
Ngũ hoàng tử bị thái tử xử , vừa ăn que lửa vừa nghẹn ngào : “Ta ghét các ngươi.”
Tam hoàng tử không biết từ chối, chăm chỉ gặm que lửa, thái tử hỏi thì gật đầu khen ngon.
Ta hơi say ngã vào lòng Tạ Cẩn, Tạ Cẩn yếu ớt ôm ta: “A Loan?”
Ta hứng gió bên hồ, không biết sao lại nghĩ đến những con cá nuôi trong hoàng cung, trong lòng cảm thấy dễ chịu đến lạ thường.
Ta: "Tạ Cẩn."
Tạ Cẩn cúi đầu ta: “Ta đây.”
Ta nhẹ nhàng : “Tâm trạng tốt, miễn cưỡng cho chàng cơ hội đuổi theo ta.”
Tạ Cẩn : "Được."
( HOÀN )
Bạn thấy sao?