Tạ Chi Du – Chương 8

Chương 08

Anh thế biểu hiện rõ ràng là đã tôi dỗ dành.

“Tạ Chi Du, tôi chỉ muốn cậu có thêm bè, ít nhất không thể để người khác hiểu lầm cậu mãi như .”

Mắt Tạ Chi Du sáng lên, tôi hồi lâu, rồi tôi nghe thấy như tự với chính mình:

“Cậu nghĩ sao?”

Tôi : “Tất nhiên rồi.”

Ngày hôm sau, khi Lâm Gia Di quay lại hỏi tôi về bài toán, tôi liếc mắt Tạ Chi Du, có vẻ không tự nhiên, vẫn chủ đề nghị giảng bài cho Lâm Gia Di.

Lâm Gia Di ngạc nhiên Tạ Chi Du với ánh mắt lạ lẫm, rồi cặp mắt lạnh lùng ấy mình, nhẹ nhàng :

“Muốn nghe không?”

Dù tính Tạ Chi Du nóng nảy, dù sao cũng là một học bá đứng đầu lớp, việc trực tiếp giảng bài cho ấy, không có lý do gì để từ chối.

Lâm Gia Di gật đầu liên tục.

Tạ Chi Du giảng bài rất rõ ràng, nhiều lúc tôi còn phải suy nghĩ, có thể nhanh chóng dùng cách dễ hiểu để giảng.

So với cảm tôi thường có khi giảng bài, sẽ vui mừng khi giải một bài, sẽ bối rối khi có chỗ chưa rõ, giảng bài mà không hề d.a.o .

Điều này càng giúp người nghe bình tĩnh suy nghĩ hơn.

Giảng xong một bài, ánh mắt của Lâm Gia Di khi Tạ Chi Du đã lấp lánh:

“Học bá, sau này tôi có thể hỏi bài cậu không?”

Tạ Chi Du tôi, tôi mím môi không .

“Nếu Dương Tiêu không biết, có thể hỏi tôi.”

Có thể tưởng tượng rằng khi Tạ Chi Du câu này, đã phải nhượng bộ rất nhiều.

Lâm Gia Di đáp lại càng vui mừng hơn: “Cảm ơn!”

Giọng của ấy vốn đã to, lần này không kiểm soát , khiến nhiều học trong lớp về phía chúng tôi.

Tạ Chi Du cúi đầu tiếp tục bài tập.

Còn tôi thì thấy buồn , có phải đang xấu hổ không?

“Tạ Chi Du.”

Anh quay đầu.

“Cậu thấy không, thực ra cậu rất mọi người mến.”

“Không cần cậu …”

Thiếu niên cứng đầu, đôi má lại ửng lên vài vệt đỏ không tự nhiên.

7

Trong suốt một học kỳ, điểm số môn Toán của Lâm Gia Di đã tiến bộ gần ba mươi điểm.

Mặc dù Tạ Chi Du vẫn giữ thái độ lạnh nhạt với ấy, rõ ràng ấy đã trở thành một fan hâm mộ cuồng nhiệt của .

Các cùng lớp thường xuyên thấy Tạ Chi Du giảng bài cho Lâm Gia Di, nhiều người khác cũng bắt đầu muốn nhờ giúp đỡ.

Dù thực sự chỉ có vài người đến hỏi, Tạ Chi Du vẫn sẽ giải đáp cho họ.

Đây là thỏa thuận giữa tôi và Tạ Chi Du.

Chỉ cần có thể kiên nhẫn giảng bài cho các trong học kỳ này, đến kỳ nghỉ đông, tôi sẽ tặng một món quà bí mật.

Cứ như , hình ảnh của Tạ Chi Du trong mắt các học dần dần thay đổi.

Ánh mắt kỳ lạ dành cho ít đi, và những cảm thầm kín trước đây lại bắt đầu nảy nở.

Rồi một hôm, tôi cờ thấy Tạ Chi Du ném một chồng thư vào thùng rác ở cổng trường.

Tôi: “…”

Dù sao vẫn cẩn thận không ném trước mặt người ta.

Tôi tự an ủi bản thân như .

Sau kỳ thi cuối kỳ, để cảm ơn Tạ Chi Du, Lâm Gia Di mời tôi và Tạ Chi Du đi ăn.

Gia đình Lâm Gia Di khá giả, vì thành tích học tập tiến bộ nên ba mẹ đã thưởng cho ấy một khoản tiền lớn.

Cô ấy đã đặt chỗ ở một nhà hàng cao cấp.

Tôi không ngờ sẽ gặp Tề Nghiêu ở đây.

Bên cạnh ta là vài nam sinh cấp ba, vừa vừa vô liếc thấy ánh mắt tôi, không để ý.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...