Lý tú tài thoáng qua th//i th//ể trắng như tuyết của Lục tri phủ cách đó không xa, nhắc nhở ta: “Giet một tri phủ còn khó khăn như thế, công chúa và phò mã sao chúng ta có thể vào đây?”
“Giet tri phủ, mượn thế lực của công chúa.”
Ta : “Giet công chúa, đương nhiên sẽ mượn thế lực của đương kim Hoàng đế.”
Thịnh Hoà đế, là hoàng huynh của công chúa. Thịnh Hòa đế đăng cơ cũng chỉ mới mười năm, lại hay mệt mỏi, cả người đầy bệnh.
Hứa thái y lén với ta, Hoàng thượng đại khái sống không qua nổi ba mươi tuổi, Thái y viện ai cũng không dám việc này ra ngoài.
Ta vẫn luôn chờ đợi ngày bệnh Hoàng đế nguy kịch. Đến lúc đó, ta sẽ là vị cứu tinh của đế vương.
14.
Ta đặt huyết sâm vào bình thuốc. Hằng ngày ta nấu ra một chén thuốc đen đặc, nó có mùi m//áu người.
Phò mã ngửi qua suýt nữa nôn ra, công chúa lại như cái gì cũng không ngửi ra. Nàng ta thậm chí rất thích vị thuốc này, một ngày chủ muốn uống vài chén.
Không phải công chúa thích. Mà là thai nhi trong bụng công chúa thích gốc nhân sâm huyết nhân này dưỡng ra.
Sau hai tháng uống thuốc, công chúa không còn xuất huyết nữa. Ngay cả đau bụng cũng không phát tác nữa.
Đứa trẻ thường xuyên đá nàng ta. Khác với thai lúc trước, lần này, nàng ta có thể cảm giác sức sống tràn trề của đứa bé này.
“Phò mã, chàng sờ thử xem, nhi tử của chúng ta đang chào hỏi ta đấy.”
Phò mã đứa tay lên bụng sờ thai nhi tám tháng tuổi, vừa mới đụng phải đã bị thai nhi đạp mạnh.
Phò mã hoảng sợ: “Đứa nhỏ này sao lại như có thù oán với ta như , nếu không phải trong bụng, một cú này có thể đá bay ta.”
Lời này nghe cực kỳ giống giỡn, công chúa bị hắn chọc cho vui vẻ. Phò mã lại không nổi, hắn thật sự cảm thấy bất an.
Công chúa xong, dựa vào lòng phò mã muốn thân mật với hắn. Hiện giờ thai nhi đã vững chắc, cũng đã tám tháng rồi, công chúa khó tránh khỏi suy nghĩ. Phò mã tìm cớ đẩy nàng ta ra.
Gần đây thai nhi tuy rằng an ổn, dung mạo công chúa lại giống như bị thai nhi hút đi hơn phân nửa nguyên khí, da dẻ như vẩy nến. Hắn mất hứng thú.
Đêm nay, ta theo thường lệ châm cứu cho công chúa, giờ phút này đêm khuya yên tĩnh, trong phòng ngủ của công chúa đã đốt hương.
Ta châm xong, công chúa như đã ngủ say.
Lúc rời khỏi phòng ngủ, phò mã chờ bên ngoài tấm bình phong lại bắt lấy tay ta: “Ninh nữ y, trên người ngươi vì sao lại có mùi thơm của công chúa?”
Ta bộ kinh sợ: “Chắc là ở trong phòng lâu, nhiễm huân hương.”
“Vậy sao?”
Phò mã nắm lấy cánh tay của ta, đưa tay lên da thịt của ta, từ lòng bàn tay của ta ngửi một mùi hương.
“Thơm quá.”
Hắn bắt đầu ôm eo ta: “Ngươi lớn lên rất là xinh đẹp, không chỉ là Lý tú tài kia, ngay cả ta thấy, cũng muốn nạp ngươi thiếp.”
Ta không có phản kháng, bởi vì phò mã muốn tiến thêm một bước thì công chúa tỉnh, đang đứng ở bên bình phong, vẻ mặt phò mã ý loạn mê.
Công chúa không ngủ, điều này ta biết.
Phá vỡ hiện trường trượng phu ăn vụng, công chúa đương nhiên tức giận.
Nhưng loại chuyện này, bình thường cũng chỉ có thể đổ lên trên người nữ tử như ta. Ta quỳ gối trong sảnh, công chúa vuốt bụng, từ trên cao xuống thẩm vấn ta.
Hiện tại thai tượng của nàng ta đã ổn định, mấy ngày trước mấy thái y của Thái y viện đều đứa bé ở trong bụng rất khỏe mạnh.
Vậy thì nữ y an thai như ta, không cần thiết đến nữa. Phò mã ở một bên liều m//ạng thanh minh là mình trong sạch: “Là nàng ta quyến rũ ta!Công chúa, loại tiện tỳ này muốn leo lên trên, chỉ có thể tiểu thiếp thông phòng, nàng ta mới tâm tư lệch lạc này!”
Bạn thấy sao?