Ta Anh Hùng Bàn [...] – Chương 3

Ngay khi Giang Lan gõ cửa phòng, Trần Phú cùng với một vài tiểu đệ của hắn cũng đã đến.

"Trần sư huynh." Giang Lan khẩn trương gọi.

"Giang sư muội, chuyện này không liên quan đến muội, tránh ra." Trần Phú .

Giang Lan  với giọng cầu xin: "Sư muội hôm nay không khỏe, muội ấy không cố ý va chạm với huynh."

"Chuyện này không phải do muội định đoạt." Trần Phú  Giang Lan một lúc rồi dâm ô : "Nếu muội muốn thay thế muội ấy để xin lỗi ta, ta cũng có thể xem xét tha thứ cho muội ấy."

Tiểu đệ và Trần Phú liếc nhau, dâm ô rộ lên.

Tuy nhiên, tĩnh bên ngoài cửa cũng không thể khiến con nghiện internet bên trong phòng Biệt Vũ bị ảnh hưởng bởi sự bạo trướng linh khí đau đớn gấp bội biết . Trong đầu nàng chỉ có phím F.

"Ký chủ, gì đi, ngươi sắp xỉu đến nơi rồi!"

Trong những năm tháng dài hệ thống, nó chưa bao giờ nghĩ rằng việc “trói định” và “ăn giỗ” có thể xảy ra trong cùng một ngày.

Với tư cách là một hệ thống, nó không có năng lực  ảnh hưởng đến hiện thực, không thể giúp Biệt Vũ.

Biệt Vũ khó khăn : "Ta, ta muốn... hú, hú lên."

CPU của hệ thống chưa kịp xử lý ý câu  của Biệt Vũ, thì Biệt Vũ đã hú ra.

"Hừ! Hừ! Hừ a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a

Hệ thống: ?

Trần Phú và Giang Lan: ?!

Âm thanh kêu lớn khàn khàn và đau đớn của Biệt Vũ, khiến người ta nhận ra rằng nàng đang chịu đựng một cơn đau đớn rất lớn, mà sao tự dưng cảm thấy có mùi gì đó thui thúi?

Hệ thống kinh ngạc: "Sao lại có mùi gì thúi quắt ?"

Trong khi đó, hồng hoang chi lực bùng phát từ cơ thể của Biệt Vũ, ánh sáng vàng bao phủ lấy nàng, tia sáng này tập trung thành một cột sáng tạo thành từ linh lực, thẳng đứng xuyên qua mái nhà và đ.â.m thẳng vào mây trời, cuối cùng cột sáng phát nổ, biến thành tia sáng sắc nhọn bao phủ toàn bộ Lăng Vân Tông.

Toàn bộ Lăng Vân Tông đều không thể tránh khỏi chịu ảnh hưởng của linh lực này.

Các tu sĩ phải cắn răng sử dụng linh lực để chống lại huy áp, những tu sĩ có tu vi thấp không thể vận cộng chống lại trực tiếp quỳ.

Huy áp cường đại cùng với cột sáng bay lên trời thường chỉ đại biểu một điều.

Có người luyện ra bản mệnh linh khí.

 Lăng Vân Tông cuối cùng cũng ra đời một tu sĩ luyện ra bản mệnh linh khí.

Biệt Vũ đứng dậy, nàng chỉ cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng, tâm trí thoải mái.

Hú lên một tiếng, mà trị hết tinh thần hao tổn của nàng trong nhiều năm qua.

"Ký chủ, ngươi đã luyện ra bản mệnh linh khí!" Hệ thống hưng phấn tuyên bố.

"Là gì thế? bản mệnh linh khí của ngươi là gì?"

Biệt Vũ mở rộng hai tay và điều linh lực, nàng cũng rất tò mò không biết bản mệnh linh khí của mình là gì.

Lúc nàng vừa mới tạo ra bản mệnh linh khí của mình, Biệt Vũ tự khắc hiểu cách khống chế linh lực.

Hình dạng ngày càng rõ ràng xuất hiện trong tay Biệt Vũ.

Đó là -

Biệt Vũ trừng lớn mắt

Một chiếc bàn phím???

Đang giữ phím Shift và phím /, Biệt Vũ chậm rãi đánh ra một dấu chấm hỏi ?

Biệt Vũ và bản mệnh linh khí hai mặt nhau.

Đó là một chiếc bàn phím 108 phím màu đỏ trắng đen, phông chữ trang nhã màu đen trên các phím thay cho các chữ cái tiếng Anh quen thuộc mà Biệt Vũ biết, lại hoàn toàn phù hợp với bối cảnh hiện tại, không thể chê vào đâu .

Nói một cách đơn giản thì đây là bàn phím cùng loại với bàn phím VARMILO trên Taobao.

Quá vô lý?

Biệt Vũ trợn mắt há mồm, nàng nhẹ nhàng lướt ngón tay qua các phím.

Ngay cả khi nhắm mắt, nàng cũng biết rõ mình đang chạm vào phím nào, đây là sự cộng hưởng đến từ linh hồn.

Đây là vũ khí của hàng vạn hùng bàn phím, là người đồng hành chiến đấu của nàng.

“Đây là một chiếc bàn phím gần như hoàn hảo, kiểu dáng và giá cả của nó đều rất tuyệt.” Biệt Vũ say mê .

Đi vào tiểu thuyết ngôn cổ đại, không tốn một xu đã giành bàn phím VARMILO, thắng!

Hệ thống nhịn không  : “Biệt Vũ ngốc.”

“Giang Lan và Trần Phú đang ở ngoài cửa phòng ngươi, bọn họ bị ảnh hưởng nghiêm trọng nhất bởi huy áp khi ngươi luyện linh khí.”

Nói chính xác hơn thì Trần Phú và tiểu đệ của hắn bị ảnh hưởng nghiêm trọng, linh khí của Biệt Vũ rất quen thuộc với Giang Lan, vì sẽ vô thức tránh Giang Lan.

Biểu cảm của Biệt Vũ trở nên lạnh lùng.

Nàng hiện tại không còn là nàng của một giờ trước, bây giờ nàng là Nữu Hỗ Lộc · Biệt Vũ.

Biệt Vũ ôm bàn phím, đá tung cửa, chuẩn bị tra tấn Trần Phú cho ra trò.

Giang Lan miễn cưỡng dựa vào tường, nàng thở hổn hển, khuôn mặt tái nhợt, mặc dù linh khí của Biệt Vũ cố tránh nàng, nàng vẫn gần như bị huy áp dọa tái mét, ai bảo do nàng đứng thực sự quá gần.

Trần Phú còn thảm hơn, nếu không phải ba bốn tiểu đệ ở kỳ Trúc Cơ đỡ hắn.

Hắn, một con gà yếu ở Luyện Khí Tầng Tám đã sớm quỳ lạy Biệt Vũ.

“Tiếp theo, ta sẽ đá nát mặt từng người các ngươi.” Biệt Vũ lạnh lùng .

“Ký chủ, ngươi đã nghĩ ra cách đá nát mặt từng người họ chưa?” Hệ thống có chút ưu sầu.

Trong số những tiểu đệ này có hai người ở Trúc Cơ Hậu Kỳ, một người ở Trúc Cơ Trung Kỳ, tu vi đều cao hơn Biệt Vũ.

Ngay cả khi có bản mệnh linh khí hỗ trợ, thực lực của Biệt Vũ hẳn là sẽ cao hơn bọn họ, vấn đề nằm ở chỗ linh khí của Biệt Vũ là một chiếc bàn phím?

Dùng bàn phím đập vào mặt bọn hắn hay gì?

“Không biết.” Biệt Vũ trả lời thẳng.

Hệ thống:?

Ha ha, giống như sắp phải mở rượu sâm banh rồi.

Cuối cùng Trần Phú cũng tỉnh táo lại, hắn đẩy tiểu đệ ra, trừng mắt Biệt Vũ đầy tức giận.

Trần Phú nghiến răng nghiến lợi : “Không ai dám đe dọa ta tại Thái An Sơn này cả !!”

Các tiểu đệ liếc nhau, biết rằng không thể ngăn cản Trần Phú phạm sai lầm nữa, kể từ lúc Biệt Vũ luyện ra bản mệnh linh khí, nàng không còn là người mà Trần Phú có thể bắt nạt.

“Đợi đã.” Một tiểu đệ kịp thời ngắt lời, hắn sờ khuôn mặt đầy vết thương của mình.

Hắn nghiêm túc lấy ra một lá bùa truyền tin: “Ta cũng không muốn bị người khác đá vào mặt, ta phải gọi thêm một ít tiểu đệ tới.”

Biệt Vũ lạnh một tiếng, nàng một tay cầm bàn phím, tay còn lại gõ phím nhanh như chớp, gõ ra tàn ảnh.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...