Suỵt, Đừng Lên Tiếng! – Chương 14

Giống như là đang nhớ đến chuyện gì đó rất xấu, ấy khóc lóc tới mức thở cũng không ra hơi.
Sau đó thì con mới biết Đậu Đậu bị ba của ấy nhấn xuống nước gi.ế.t c.h.ế.t. Mà cũng vào lúc này, trong phòng khách vang tới giọng trò chuyện của mẹ con và cái kia.
Con năm tuổi, đã là một đứa bé biết chuyện rồi!
Trong lời của bọn họ có những thứ khiến con tin rằng đây không phải là việc tốt lành gì! Con sợ tới mức phát run…
Nhưng cũng không lâu lắm, mẹ lại tới mở cửa phòng, muốn con giả thành Đậu Đậu. Nhưng Đậu Đậu… đã c.h.ế.t rồi mà!
Con không muốn nghe theo mẹ mẹ lại doạ nếu con không chịu theo thì cũng sẽ không cần tới con. Con không muốn trở thành một đứa trẻ không có mẹ!
Chờ sau khi mẹ đã rời đi, Đậu Đậu ở trong phòng mới đáng thương con : "Anh Cảnh Sắt ơi… Làm ơn cứu mẹ em với! Nhanh cứu mẹ của em…"
Đậu Đậu là tốt nhất cũng là người duy nhất của con. Hơn nữa, chuyện mà đám ng ười lớn như mẹ đang không phải là chuyện tốt, con không thể khoanh tay đứng !
Thế là vào thời điểm cái đóng giả thành ba của Đậu Đậu muốn đánh c.h.ế.t mẹ của Đậu Đậu thì con liền ngăn cản ấy. Con kêu mẹ của Đậu Đậu ngủ với con, thì cái ấy đành phải hết cách để ra tay với mẹ của Đậu Đậu. Ngoài ra, còn bắt dì ấy kể chuyện cổ tích cho con nghe.
Con hy vọng dì ấy sẽ mau phục hồi tinh thần, sau đó sớm chút thoát khỏi cái lồng giam này… Nếu không thì dì ấy sẽ phát điên lên mất! Đậu Đậu cũng sẽ thành bị mất mẹ!
Ba của ấy đã bị mẹ của con cướp, cậu ấy không thể lại bị mất thêm cả mẹ nữa!
Quả nhiên, mẹ của Đậu Đậu rất thông minh, cực kỳ nhanh chóng liền phát hiện manh mối mà con đã để lại ở trong quyển truyện cổ tích kia. Tất cả cũng là có một phần công lao của cái đóng vai ba của Đậu Đậu kia! Nếu như không nhờ ấy chuyển cuốn sách từ nơi cao như xuống thì cho dù là tiếp đó con có gài cho ấy đi cũng không có cách nào đặt quyển truyện lên giường với vị trí dễ thấy nhất như , đợi mẹ của Đậu Đậu mau chóng phát hiện.

Lại sau nữa, mẹ của Đậu Đậu rất nhanh đã biết chúng con trốn ở đâu!
Chỉ là con không ngờ rằng ba của Đậu Đậu lại thật sự nhẫn tâm đến như , dì ấy điên thì thôi đi, còn muốn gi.ế.t bà! Chuẩn bị khiến dì ấy phải bị đông lạnh sống!
May mà vì con chỉ là một đứa bé nên không có ai ý đến con…
Hiện giờ, con chịu nghe lời mẹ cũng coi như là đang giúp cho Đậu Đậu.
Lại sau nữa, mẹ của ấy đón con tới nhà. Sau này con vẫn sẽ giống như trước, có thể chơi với Đậu Đậu!
Chỉ có điều, không hiểu sao mẹ của Đậu Đậu thế mà lại muốn gọi con là Đậu Đậu , còn muốn để con mặc lại quần áo cũ của cậu ấy.
Chẳng hiểu vì cái gì con có chút cảm thấy sợ hãi…

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...