"Mày là đứa không có cha, đáng bị ăn hiếp!"
"Ê coi kìa! Nồcn không dám ra nữa kìa!"
"Mẹ tui mẹ nó là thứ đàn bà xấu xí, là cái thứ hồ ly tinh, là con giáp thứ13 chuyên đi hoại gia đình người khác, cướp ba của người ta đó!"
"Ừ, đúng đó! Mẹ nó là thứ đàn bà xấu xa, nó cũng là con của ả đàn bà xấu xa đó, chắc chắn không phải thứ gì tốt!"
Các học ồn ào nhao nhao ra những lời vô cùng chói tai. Mặc dù con rất khó chịu lại không biết nên phản bác lại như thế nào! Bởi vì…
Những gì các ấy đều là thật!
"Mấy đừng có ăn hiếp ấy!"
Đúng lúc này, có một cậu đẩy ra đám người đứng chắn ở trước mặt con. Bạn ấy chính là Đậu Đậu!
Con biết sự tồn tại của ấy! Bởi vì ấy chính là con trai của vẫn thường ở chung một chỗ với mẹ con.
Nhưng con không hiểu, sao ấy lại muốn giúp mình? Đáng lẽ ấy nên oán trách con hoặc giống như mọi người, chán ghét con!
Nhưng ấy đã : Đó không phải là lỗi của con!
Có lẽ là vì ấy vẫn chưa hiểu! Hoặc cũng có thể là vì ấy vẫn chưa biết rằng ba của mình đã bị mẹ của con cướp đoạt đi!
Chỉ có điều kể từ đó về sau, ấy rất thường xuyên chơi với con, và cứ mỗi khi có ai muốn ăn hiếp con thì ấy đều sẽ giang tay giúp đỡ… mặc dù ấy còn nhỏ hơn cả con!
Thế là chúng con đã trở thành thân!
Mãi cho đến một đêm khi con đã sắp đi ngủ rồi thì Đậu Đậu lại sắc mặt tái xanh, cả người ướt đẫm xuất hiện ở trước mặt con.
"Bạn sao Đậu Đậu?!!!"
"Ba… Ba của mình… Nhấn mình xuống nước…"
Bạn thấy sao?