Suỵt, Đừng Lên Tiếng! – Chương 12

"Dương Hân Hân, không cần phải gấp quá! Hiện tại vụ án này vẫn còn đang điều tra, không chỉ riêng mà Lục Cẩn và Trương Hà đều thuộc trường hợp có nghi vấn." Lúc cảnh sát choàng áo khoác lên người tôi thì tôi mới phát hiện ra mình đang phát run.
"Chúng tôi đã điều tra ra Lục Cẩn có mua bảo hiểm nhân thọ cho và Đậu Đậu. Mặc dù ta có giải thích rằng đây chỉ là loại bảo hiểm thông thường, đã mua từ 1 năm trước rồi vẫn có cơ sở để đưa vào diện ng hi vấn."
Lục Cẩn mua bảo hiểm cho mẹ con tôi? Chuyện này tôi hoàn toàn không hay biết gì cả! Nhưng ta vì tiền mà gi.ế.t Đậu Đậu thì tôi lại thấy thật sự không dám tin nổi. Dù sao cũng đã là vợ chồng nhiều năm, cho dù Lục Cẩn không có lương tâm thì cũng chẳng thể nào đối xử như với con trai mình !
"Ngoài ra… Dựa theo huống mà người thân của Trương Hà cung cấp thì Trương Hà và Lục Cẩn đã lên kế hoạch sẽ kết hôn, lại bị cha mẹ ta phản đối. Bọn họ hy vọng con mình có thể kết hôn với một người đàn ông tuổi trẻ tài cao nên rất nhiều lần Trương Hà đã cằn nhằn với thân rằng ước gì Lục Cẩn không có con trai thì tốt!"
Nghe , tôi liền khó nhọc mỉm . Nếu vì Trương Hà thì mọi chuyện đều là rất có khả năng!
"Ước gì không có con? Vậy là bọn họ liền muốn gi.ế.t Đậu Đậu sao?" Tôi kề người vào sát mặt bàn gào thét thật to, hận ý bốc lên cuồn cuộn trong lòng.
"Cô Dương! Chúng tôi phải tiến hành kiểm định tinh thần cho để chắc chắn rằng không bị mắc bệnh tâm thần. Chúng tôi sẽ dẫn quay lại hiện trường vụ án, biết đâu lại giúp gợi nhớ thêm điều gì."
Báo cáo cho ra kết quả tâm lý của tôi rất bình thường. Tôi đi với cảnh sát tới căn nhà chân chính của mình. Lúc xé giấy niêm phong, mở cửa ra hết thảy bố trí xếp đặt trong phòng đều vẫn y như cũ.
Trên mặt bàn đầy ắp những món mà tôi đã trong ngày hôm đó, còn trong bồn tắm thì ngập ngụa nước.
Nước???
Tôi nhớ ra rồi!
Hôm đó tôi quả thật đã lấy chổi đánh Đậu Đậu bất chợt ý thức bản thân đã ra tay quá nặng nên liền vội vàng cuống quít ôm con đi tới bệnh viện. Nhưng lúc tới cửa thì lại vừa hay gặp Lục Cẩn đang bước vào nhà.

Sắc mặt ngày hôm đó của ta rất kém, lập tức giành lấy Đậu Đậu ở trong ngực tôi. Có lẽ là vì ra tay quá mạnh nên thằng bé phải bật kêu đau lên một tiếng. Lại sau nữa, Lục Cẩn đổ đầy bồn nước lớn… nhấn đầu của Đậu Đậu xuống! Tôi liều mạng nhào tới ngăn cản sức lực không thể so bì với ta.
Tôi quỳ trên đất cầu xin ta. Tôi mình đồng ý ly hôn, ơn buông tha cho con tôi đi!!!
Nhưng Lục Cẩn lại giống như không nghe gì. Đôi mắt toé lửa nhấn mạnh đầu của Đậu Đậu xuống nước, mãi cho đến khi con trai tôi không còn nhúc nhích nữa.
Tôi thật sự không thể tả lại nỗi tuyệt vọng trong thời khắc ấy, chỉ xỉu ngang trong phòng tắm. Lúc tỉnh dậy, đã là theo bản năng lựa chọn xoá đi tất cả ký ức này.
Lục Cẩn bị bắt!
Trên toà án, hắn thừa nhận vì bị Trương Hà ép buộc dụ dỗ nên mới ra tay hạ sát đứa con Đậu Đậu đã gần ba tuổi. Vì để tìm con dê thế mạng nên mới nghĩ ra biện pháp muốn biến tôi thành con điên.
Kẻ điên chính là kẻ hoàn hảo nhất! Bởi vì cho dù người đó có gì cũng sẽ không có ai tin!
Nhờ vào sự giúp sức của Trương Hà và chịu bỏ ra một số tiền lớn, bọn họ đã xây dựng một bản mẫu giống y như đúc với nhà tôi từ một kho hàng đã bỏ hoang. Sau đó, Lục Cẩn lại liên hệ với một người bà con xa của hắn ta…
Kế hoạch vốn dĩ rất chu đáo và chặt chẽ, muốn biến tôi thành kẻ điên nào ngờ tôi lại không theo như kế hoạch của bọn họ mà phát điên lên !
Thế là bọn họ liền đổi kế hoạch muốn đông c.h.ế.t tôi trong kho lạnh. Cũng may mà vào giây phút cuối cùng, đứa bé kia đã cứu lấy tôi. Cuối cùng, cả Lục Cẩn và Trương Hà đều bị cảnh sát bắt đi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...