Ta cho rằng, từ "trung dũng" này dùng rất hay.Đang chuyện, một hạ nhân của Vương phủ chạy đến nhỏ với Lang Vương vài câu.Nghe xong, Lang Vương lập tức quay đầu lại, nheo mắt phụ thân ta, giọng trầm thấp còn kéo theo âm cuối lười nhác: "Nghe Văn đại nhân có một ái nữ, hiền lương thục đức, huệ chất lan tâm, quốc sắc thiên hương, bản vương cả ngày vì giang sơn vì bách tính, không có thời gian cưới thê tử, không có con nối dõi cũng là tội lớn."Phụ thân ta cứng cổ, tỏ vẻ không hiểu.Lãng Vương nhếch môi : "Văn đại nhân rất có phong cốt, bản vương thập phần tán thưởng, hổ phụ vô khuyển nữ.""Thế này đi, trước khi xuất chinh, hãy tổ chức hôn sự trước, bản vương ba ngày sau xuất chinh, thì ngày kia thành thân đi!"Phụ thân ta:...
Đây là, tự đào hố chôn mình.Không đúng, là chôn ta."Mặc Khanh, ngày mai con hãy tỏ ra cảm một chút, dù sao hắn cũng là Vương gia, con nể mặt hắn vài phần, người ta còn khen con hiền lương thục đức, huệ chất lan tâm!"Ta gượng, ha ha, có vài lời thật sự không nên lời..."Phụ thân, người yên tâm... con hiểu!"Không phải chỉ là thủ tiết sao, có thể khó khăn đến mức nào? Không thủ c.h.ế.t hắn, coi như con vô dụng!Đại hôn tổ chức vô cùng thuận lợi, ta rất hài lòng với phu quân của mình.Người nam nhi mặc một bộ hỉ phục màu đỏ, thân hình cao lớn thẳng tắp, có một khuôn mặt tuấn mỹ vô song, mày kiếm, mũi cao môi mỏng, mỗi một chỗ đều vừa vặn như thể trời cao tỉ mỉ điêu khắc ra .
Đặc biệt là việc hắn sắp chết, thật là hoàn hảo không thể chê vào đâu .Ta lắc lư chân, vừa ăn điểm tâm vừa hắn, người đẹp, ăn cơm cũng ngon hơn!Cố Thừa Cảnh ung dung cởi nút tay áo, tùy ý như đang ta nay ăn gì: "Nghe Vương phi hôm trước đã đập sòng bạc của ta."
Ta vội vàng buông điểm tâm xuống, hì hì, mặt dày : "Đều là sản nghiệp của nhà mình, đập thì đập thôi."Cố Thừa Cảnh nhíu mày, nhướng mày : "Vương phi nhập vai nhanh thật đấy."Đúng , phụ thân ta là quan Văn, khoác là sở trường của ta."Vương phi có biết năm đó lợi nhuận là trăm vạn lượng hoàng kim, chúng ta đã thành thân, tự nhiên cũng là của nàng, nàng vừa mới qua cửa đã tổn thất không ít..."Cố Thừa Cảnh quả nhiên là người hiểu cách nắm bắt tâm lý con người.
Nghe , ta ngồi không yên, đứng dậy đi đi lại lại, lẩm bẩm: "Biết trước hôm nay thành thân, đã không nên kích như , đều tại chàng, muốn cưới ta sao không sớm... Thiếp đi đập nhà khác..."Cố Thừa Cảnh túm lấy gáy ta, ấn ta ngồi xuống mép giường, ta chằm chằm.
Bạn thấy sao?