Ta kinh hãi quay đầu Thẩm Thận.
"Đi thôi." Thẩm Thận : "Những chuyện tiếp theo, để ta kể cho nàng nghe."
Khi trở về, trời đã tối đen.
Thẩm Thận cầm một chiếc đèn lồng, dẫn ta chậm rãi đi về...
Tẩm điện của lãnh cung chàng bài trí giống hệt Hàm Xuân cung.
Lúc này chúng ta ngồi đối diện nhau bầu không khí lại hoàn toàn khác trước.
Có chút căng thẳng.
Thẩm Thận suy nghĩ một chút, : "Cái tên khác của ta, có lẽ nàng đã nghe qua, ta tên là Thu Nguyệt Bạch."
"Những chuyện mà mọi người đều biết thì ta không nữa, ta sẽ những chuyện mà nàng không biết."
Giọng của Thu Nguyệt Bạch không nhanh không chậm, như đang kể chuyện của người khác.
"Năm mười sáu tuổi, ta phụng mệnh đến nước Tề, ban đầu nhiệm vụ của ta là trở thành thị vệ gần gũi bên cạnh thái tử Thẩm Thận, ẩn núp trong hoàng cung nước Tề, ban đầu nhiệm vụ tiến triển rất thuận lợi, ta như nguyện trở thành thị vệ gần gũi của Thẩm Thận, Thẩm Thận là người thích chơi bời, hắn thường chỉ mang theo một hoặc hai thị vệ mà dám lén lút lẻn ra khỏi cung, có một lần, hắn chỉ mang theo ta và ngay lần đó, hắn đã xảy ra chuyện..."
Hôm đó là tết Nguyên tiêu, trên phố người đông như kiến, Thu Nguyệt Bạch và Thẩm Thận nhanh chóng bị đám đông chen lấn.
Phải một canh giờ sau mới tìm thấy Thẩm Thận, Thẩm Thận nằm trong một con hẻm bẩn thỉu, bộ quần áo tinh xảo trên người đã bị lột sạch, túi tiền bị cướp, trên người có hai vết thương do dao đâm, vết nào cũng chí mạng.
Thái tử Thẩm Thận của nước Tề cứ như mà c h ế t.
Chết một cách lặng lẽ, vô cùng hoang đường.
Hắn c h ế t, nhiệm vụ của Thu Nguyệt Bạch cũng thất bại.
Ban đầu chàng định lập tức xuất thành lại thấy không cam lòng, vì lại quay trở về.
Chàng thi thể Thẩm Thận, đưa ra một quyết định.
Chàng muốn thay thế Thẩm Thận.
Vóc dáng của thiếu niên vốn đã gần giống nhau, Thu Nguyệt Bạch mua một chiếc mặt nạ da người từ quỷ thị, ba ngày sau trở về cung.
Chàng bị cấm túc ở Đông cung, hoàng hậu đến trách mắng, hoàng đế đến quở trách, vú già đến an ủi, không một ai phát hiện ra sự bất thường của chàng, cũng không một ai nhận ra, thái tử điện hạ đã đổi thành một người khác.
Chuyện này, là bí mật lớn nhất của Phi Vân Các.
Để không bị nhiều người phát hiện hơn, Thu Nguyệt Bạch đã gửi một lá thư cho Phi Vân Các.
Vì chàng đã trở thành thái tử nên bên cạnh thái tử chắc chắn vẫn cần một gián điệp của Phi Vân Các.
Chàng cần Phi Vân Các phái người đến tiếp quản nhiệm vụ trước đây của chàng.
Gián điệp đó là quân cờ sáng, Thu Nguyệt Bạch là quân cờ tối.
Nếu nhiệm vụ của Phi Vân Các bại lộ, có thể hy sinh quân cờ sáng để bảo vệ Thu Nguyệt Bạch.
Nghe lời chàng , ta suýt nữa không hiểu nổi.
Cúi đầu suy nghĩ một lúc, ta bừng tỉnh: "Vậy nên ta chính là quân cờ sáng, phái đến để che chở cho chàng!"
Thu Nguyệt Bạch ta, không nhịn : "Đúng , ta bảo Phi Vân Các phái đến một quân cờ sáng đủ thông minh."
9 Lời tự thú của Thu Nguyệt Bạch
Ta bảo Phi Vân Các phái đến một quân cờ sáng đủ ngu ngốc, loại quân cờ sáng mà ta không cần tốn nhiều công sức là có thể qua mặt .
Bạn thấy sao?