Châu Hạo giới thiệu tôi với mọi người: “Đây là Lâm Tây Tây, bà chủ cửa hàng MK của Phàn Cơ. Những chiếc túi tôi từng tặng các đều mua từ chỗ ấy.”
Anh ta quả thật từng lấy một lô hàng từ tôi, có cả túi nam và túi nữ, hóa ra đều tặng cho họ.
Sau khi ta giới thiệu, những người phụ nữ lúc đầu có vẻ xem thường tôi giờ đều tôi với ánh mắt ngưỡng mộ.
Dù sao thì chẳng người phụ nữ nào cưỡng lại sức hút của túi hàng hiệu.
Tôi nhân cơ hội nâng ly rượu, lần lượt kính từng người một, đồng thời kết hết WeChat của họ.
Vì có bên cạnh, mấy người đàn ông tỏ ra rất ngoan ngoãn, trong bữa ăn không có hành lén lút gì, cũng không rủ rê đi chơi đêm sau bữa tiệc.
Nhìn mấy đó, tôi thấy buồn thay cho họ.
Nghĩ rằng mình đã tìm người xứng đôi vừa lứa, lại không biết rằng bọn họ đều lén lút ăn chơi bên ngoài.
Tôi nhớ có một người tên La Kỳ hình như còn bị lây giang mai, không biết ta, Thẩm Gia, có hay biết gì không.
Sau bữa tối, tôi với Châu Hạo rằng lần sau nếu đi bar thì gọi tôi đi cùng.
Anh ta tôi với vẻ sửng sốt.
“Lâm Tây Tây, em sao ? Đột nhiên thay đổi tính cách à? Trước tôi mời em đi bao nhiêu lần, có bao giờ em đi đâu.”
Tôi giả vờ ngượng ngùng.
“Tôi muốn tìm trai ấy mà, phải đi ra ngoài nhiều, đi với người khác tôi không yên tâm, chỉ dám đi với để xem thử thôi!”
Châu Hạo vỗ ngực đảm bảo: “Yên tâm, nếu em đi với tôi, tôi nhất định sẽ đưa em về nhà an toàn!”
Tôi cảm ơn ta rồi đi về.
Về nhà, sau khi rửa mặt xong, tôi lập ngay một nhóm WeChat, chỉ thêm các , không thêm mấy chàng.
Sau khi thêm Từ Na và mấy khác vào nhóm, tôi gửi cho họ một mã giảm giá lớn như lý do để tạo nhóm.
Thật ra họ không thiếu tiền, ai mà từ chối một món quà miễn phí chứ?
Sau đó, tôi lại tạo một nhóm khác, thêm bè của Châu Hạo vào, và cả tài khoản chính của Đồ Mạn Mạn.
Chẳng mấy chốc, Đồ Mạn Mạn đã thêm tài khoản phụ của mình vào nhóm.
Tôi lặng lẽ quan sát những tác nhỏ của ấy.
Kiếp trước, tôi không biết ấy thế nào để có WeChat của họ, lần này tôi đã chuẩn bị hết cho ấy rồi!
Tôi không muốn ấy lãng phí một giây phút nào!
Mọi sự đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ thiếu gió Đông.
Tôi đã một thám tử tư tên là Tưởng Đông để theo dõi Đồ Mạn Mạn.
Bạn thấy sao?