Sự Trả Thù Của [...] – Chương 7

Đó là khoảng thời gian nghĩ lại là sợ, chỉ cần tôi cùng m-ẹ chồng phát sinh mâu thuẫn, tôi nhất định sẽ bị Chu Phong giáo huấn, lúc đầu ta còn trách cứ, sau đó lại bắt đầu nhục mạ rồi đánh đập, cuối cùng còn bắt tôi phải quỳ xuống.

Không sai, hắn không chấp nhận tôi đối xử bất kính với m-ẹ hắn, hận tôi năm lần bảy lượt khiêu khích điểm mấu chốt của hắn, mà rõ ràng tôi không hề sai.

Cuối cùng hắn bắt tôi quỳ xuống nhận sai, khóc lóc xin tha, có như mới khiến Chu Phong tha thứ cho tôi, mới có thể khiến hắn không đánh tôi nữa.

Cứ nghĩ đến đó là đầu gối tôi lại cảm thấy đau. Tôi từng là một người phụ nữ bị dẫm đạp dưới chân người khác, không còn một chút tôn nghiêm gì.

Chu Phong nghẹn họng, quay sang m-ẹ chồng muốn hỏi đây là huống gì.

Tôi không đợi hắn hỏi chuyện, chằm chằm hắn, tôi hét to: “QUỲ XUỐNG”

Hai chữ này tôi đã ấp ủ nhiều năm rồi, hiện tại đến lượt tôi , đến lượt tôi nổi điên rồi!

Chu Phong kinh ngạc đến ngây người, cho rằng chính mình nghe lầm.

Anh ta ngạc nhiên chằm chằm tôi, vẻ mặt u ám và lạnh lùng không thể duy trì, rồi ta nổi cơn thịnh nộ, chủ nhân của gia đình như ta không cho phép ta bị vũ nhục như thế!

Anh ta bất ngờ túm cổ áo tôi và dùng tay tôi.

Nhưng Đại Long trực tiếp dùng một chân đá bay ta ra ngoài.

“Tôi , quỳ xuống, giống như trước kia hành hạ tôi như .” Tôi cúi đầu Chu Phong như x-á-c ch-ếc ở Myanmar.

Chu Phong rốt cuộc cũng nhận ra còn có ba người đàn ông cường tráng ở đây.

Hắn không dám tức giận, lên tiếng: “Các là ai? Tôi báo cảnh sát bây giờ!”

Đại Long rút ra một con dao kề sát lên cổ Chu Phong.

Nhị Long đem 2 tay Chu Phong treo ngược lên, Tam Long thì cướp lấy chiếc điện thoại mà bà m-ẹ chồng đang chuẩn bị báo cảnh sát.

Một phòng tràn ngập sát khí.

Chu Phong đã bao giờ trải qua việc này?

Anh ta từ trước đến nay chỉ dám ức hiếp người nhà, hiện tại đối mặt với 3 người đàn ông khủng bố như , cổ còn bị kề dao, cho ta bị dọa đái ra quần.

“Lục Thiến, đừng như …Có chuyện gì thì từ từ …” Chu Phong mặt cắt không còn một giọt m-á-u, cơ thể bắt đầu phát run, mà Đại Long siết dao càng ngày càng chặt.

“Quỳ xuống.” Tôi vô cùng bình tĩnh, giọng không có chút sức lực nào.

Nhưng 3 em A Long đều kính sợ mà cúi đầu, không dám thẳng vào tôi.

Bọn họ biết tôi bình tĩnh như ẩn chứa điều gì.

Chu Phong môi không ngừng phát run, nghẹn ngào mở miệng: “Lục Thiến, ……”

“Gi-ếc” Tôi xoay người sang chỗ khác.

“Đừng, tôi quỳ!” Chu Phong kinh hoàng gào lên, bùm một tiếng quỳ xuống, Đại Long nhanh tay mà thu đao.

Đầu gối tôi ẩn ẩn đau, tôi quay người lại, vô cùng sung sướng mà chăm vào ta, người đang bị dọa sợ đến đái ra quần.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...