Sự Trả Thù Của [...] – Chương 15

Cô ta biết từ trước tới nay tôi yếu đuối luôn bị bắt nạt, mỗi ngày bị cha m-ẹ chồng nhục mạ tra tấn, sao lại dám gi-ếc người.

“Lục Thiến, không cần nhiều lời, tôi muốn hỏi , có nguyện ý trở về không! Tôi chỉ cho cơ hội cuối cùng này thôi!” Bà m-ẹ chồng mất đi kiên nhẫn, lạnh giọng chất vấn tôi.

“Chờ các người ch-ếc, tôi sẽ trở về nhặt x-á-c cho các người” Tôi nhạo.

M-ẹ chồng tức giận, khàn cả giọng mà nhục mạ: “Lục Thiến, mày là loại nữ nhân đê tiện, tốt nhất mày đừng trở về! Mày đem cái loại tốn tiền kia đi càng tốt, về sau một nhà chúng tôi thoải mái hưởng phúc.”

“Tao cho mày nghe, Chu Phong cùng Văn Hà tiền lương một tháng cộng lại tận bảy tám vạn, chúng nó đã mua một phòng ở khu Hoa Hồng Loan! “

“Chúng nó ở trong phòng tốt nhất tiểu khu! Ha ha, chúng mày cả đời đều không thấy qua, có tức hay không?”

Bà ta kiêu ngạo lại phấn khích: “May mà mày mất tích bấy lâu, bằng không chúng ta không thể tìm một đứa con dâu tốt như đâu, mày tốt nhất nên ch-ếc đi, vĩnh viễn đừng quay trở lại!”

Bà ta nhục mạ muốn khó nghe bao nhiêu có khó nghe bấy nhiêu.

Tôi cũng không thay đổi sắc mặt.

Tôi rất lãnh đạm, xem bà ta giống như xem người đã ch-ếc.

Lâm Văn Hà ở một bên trộm, cúi đầu che miệng.

Ngồi bên cạnh, một bé trai ở phía sau chạy ra rúc vào trong ngực ta, sau đó học bộ dạng của bà ta tôi rồi mắng: “Mau ch-ếc đi, mau ch-ếc đi, cha là của m-ẹ tôi!"

Đứa bé kia mới năm tuổi, vẻ mặt hung hăng, nào có dáng vẻ ngây thơ của trẻ nhỏ?

Lâm Văn Hà kéo nó một cái: “An An, đừng mắng chửi người.”

An An tôi mặt quỷ, sau đó giơ ngón tay giữa lên, không ngừng khoa tay múa chân: “Mụ già xấu xa, xấu xa, cha là của m-ẹ tôi!”

“Mày, con m-ẹ nó!” Chu Nguyệt thật sự chịu không nổi, tức giận mắng to.

Lâm Văn Hà lập tức cắt đứt cuộc gọi video.

Chu nguyệt đem điện thoại vứt trên giường, tức giận đến mức có thể ngất đi ngay lập tức.

Chị hỏi tôi sao bây giờ, có muốn lập tức gửi thư cho luật sư để thưa kiện.

Lòng tôi lại rất bình tĩnh, phẫn nộ cùng sát ý nhanh ch-óng qua đi, giống như là đối mặt với người ch-ếc mà cực kì bình tĩnh.

“Em sẽ xử lý, chị mau trở về chăm sóc Uyển Uyển đi.” Tôi .

Chu Nguyệt còn nổi nóng, mắng một nhà Chu Phong sau này sẽ không ch-ếc tử tế.

Sau khi tiễn chị , tôi yên lặng ăn chút đồ ăn, chờ Tần Cường gọi điện thoại cho tôi.

Không bao lâu sau, Tần Cường liền gọi điện thoại tới.

“Chị Thiến, A Ly giúp chị trúng một căn biệt thự, ở thành đông khu Hoa Hồng Loan, hơn 500 mét vuông, tổng giá trị 4 ngàn vạn……”

Tần Cường giới thiệu kỹ càng tỉ mỉ căn biệt thự kia.

Tôi nghe cũng không hiểu lắm, nghe thấy ba chữ “Hoa Hồng Loan”.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...