Sự Sa Ngã Của [...] – Chương 8

8

 

Tôi trở về nhà trong trạng thái kiệt sức.

 

Triệu Kính Thần dựa vào cửa nhà tôi, tôi với vết thương trên khóe miệng, đôi mắt đỏ hoe, như thể đã khóc.

 

Sau đó, ánh mắt dừng lại ở cổ tôi.

 

Tôi vội vàng che đi vết hôn mà Cố Tầm đã để lại trên cổ.

 

Bệnh của Cố Tầm là bí mật không thể ra, tôi không biết phải giải thích thế nào về việc tôi can ngăn cuộc xô xát trước đó.

 

Thêm cả vết hôn trên cổ, tôi không biết thế nào.

 

Chắc chắn sẽ rất thất vọng về tôi và sẽ rời bỏ tôi.

 

"Giang Ức Hoan."

 

"Ừ."

 

"Tôi chỉ hỏi em một câu, em thích ta hay thích tôi?"

 

Tôi , mắt đỏ hoe, nghẹn ngào đáp: "Tôi thích ."

 

Triệu Kính Thần kéo tôi vào lòng, ôm chặt tôi và điên cuồng hôn tôi.

 

Tối đó, chúng tôi ở bên nhau.

 

Anh rất mãnh liệt, không ngừng hôn tôi, như thể muốn xóa sạch mọi dấu vết mà Cố Tầm đã để lại, để lại những dấu ấn không thể phai mờ.

 

Sáng hôm sau, tôi thức dậy trong vòng tay của Triệu Kính Thần.

 

Cảm giác thật lạ lùng.

 

Nhớ lại chuyện đêm qua, tôi không nhịn ngốc nghếch.

 

"Có vẻ như rất hài lòng với màn trình diễn tối qua của ."

 

Tôi hắng giọng, cố tỏ ra bình tĩnh: "Rất hài lòng, trai em đúng là lợi ."

 

Anh định hôn tôi, tôi vội lấy tay che miệng lại và ra lệnh: "Quay lưng lại."

 

Triệu Kính Thần quay người, tôi vuốt ve hình xăm của ấy.

 

Không hổ là tác phẩm tôi tâm đắc nhất, thật ngầu.

 

Chỉ có điều, trên hình xăm đã xuất hiện vài vết cào do tôi để lại.

 

Tôi tiến lại gần và hôn nhẹ lên .

 

Triệu Kính Thần hít một hơi sâu, đôi tai đỏ ửng.

 

...

 

Khi Triệu Kính Thần đang tắm, tôi mở camera giám sát trước cửa nhà, tìm lại đoạn ghi hình đêm qua.

 

Triệu Kính Thần đến nhà tôi, gõ cửa một lúc rồi dựa vào cửa.

 

Anh châm một điếu thuốc, bình thản hút.

 

Bỗng dưng, đưa tay lên che mắt, cơ thể khẽ run lên.

 

Tim tôi nhói đau.

 

Đêm qua, tôi không nhầm. Anh thật sự đã khóc!

 

Tôi bắt đầu tự trách mình.

 

Ngày trước, khi Triệu Thần Lộ cầu Cố Tầm chọn giữa tôi và ta, Cố Tầm không chọn tôi, điều đó khiến tôi rất đau lòng.

 

Hôm qua, tôi đã bỏ lại Triệu Kính Thần bị thương để đưa Cố Tầm đến bệnh viện. Điều này chẳng phải giống như tôi cũng đã không chọn sao?

 

Mặc dù tôi có lý do của mình, từ góc của Triệu Kính Thần, chắc hẳn cảm thấy mình bị tổn thương.

 

Tôi thích , lại buồn như .

 

Thật kinh ngạc, hóa ra tôi chính là "tra nữ" ( xấu tính)!

 

Tôi mở cửa phòng tắm, lao vào ôm Triệu Kính Thần khi đang tắm dưới vòi sen.

 

"Bảo bối, em sai rồi.

 

"Nếu và Cố Tầm cùng rơi xuống nước, em nhất định sẽ cứu trước!"

 

Triệu Kính Thần: "..."

 

Tôi cảm thấy không chỉ không cảm , mà còn đầy vẻ bất lực.

 

"Sao không gì?"

 

"Đây là lần đầu tiên trải qua chuyện này khi đang tắm, ngại."

 

Chúng tôi nhau, rồi cùng bật .

 

—-----

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...