4
Hôm đó, Triệu Kính Thần đến cửa hàng xăm của tôi.
Anh ấy muốn xăm hình và mang theo mẫu thiết kế riêng.
Đó là hình một con rắn đen tà ác quấn quanh một con nai trắng thánh thiện, dưới chân chúng là những bông hồng rực lửa.
Tôi một cái đã hiểu, con rắn hung ác không phải đang bóp c//hế//t con nai, mà đang tỏ . Dục vọng của con rắn sắp bùng nổ, con nai ngây thơ chỉ nó, không hiểu mình đang lâm vào huống nguy hiểm thế nào.
Tôi không hiểu sao, bỗng thấy nóng.
"Anh Triệu, chắc muốn xăm hình này chứ?"
"Ừ."
"Giá của tôi là 200,000 tệ cho một hình xăm kín lưng, không mặc cả."
Tôi tiền, việc ấy theo đuổi tôi là một chuyện, còn việc tôi kiếm tiền từ ấy là chuyện khác.
Anh ấy , : "Được."
Nhận tiền xong, tôi dẫn ấy vào phòng riêng.
"Nào, cởi áo ra đi."
Triệu Kính Thần cởi áo, thân hình ấy rất đẹp, vai rộng, eo thon, chân dài. Đường nét cơ bắp hoàn hảo, khỏe mạnh không quá phô trương.
Tôi chạm vào lưng ấy, đúng là một làn da tuyệt vời.
Anh ấy cứng đờ, hơi thở nặng nề.
"Anh không thích người khác chạm vào à?"
"Em thì , tùy em chạm."
Thật thú vị, tai ấy đỏ hết cả rồi.
Triệu Kính Thần nằm sấp trên ghế xăm, tôi bật máy và bắt đầu xăm những đường nét đầu tiên.
"Đau lắm đấy, nếu không chịu nổi, có thể rên rỉ. Nhiều tay xăm hình đầy mình đến đây cũng khóc đòi mẹ."
"Không thể, trước mặt em, tôi phải giữ thể diện."
Anh ấy khá hài hước.
Tôi xăm đến phần thắt lưng của ấy, dù qua lớp găng tay, tôi vẫn có thể cảm nhận làn da của ấy càng lúc càng nóng.
Chúng tôi đều là người trưởng thành, phản ứng cơ thể không thể che giấu .
"Xin lỗi, em đừng giận, tôi không có ý mạo phạm. Chỉ là… tôi không kiểm soát bản thân."
Nếu là người khác, tôi đã tát cho một cái rồi.
Nhưng với ấy, tôi chỉ muốn , không cảm thấy khó chịu.
"Tay tôi mỏi rồi, nghỉ một chút nhé."
Triệu Kính Thần vào phòng tắm, rất lâu sau mới quay lại.
Anh ấy ngồi trước mặt tôi, trông như một cún con tội nghiệp, : "Giang Ức Hoan, hay là em đổi thợ xăm khác cho tôi đi. Chỉ cần em tôi một cái, tôi sẽ quên mất mình là ai.
Em chạm vào tôi như , quá kích thích, tôi khó mà giữ sự lịch thiệp."
"Không , tôi đã bắt đầu thì đó phải là tác phẩm của tôi."
Tôi gãi mũi, cổ họng khô khốc, : "Tôi không ngại, chúng ta tiếp tục nhé."
Tôi là một thợ xăm chuyên nghiệp, tôi phải thừa nhận rằng quá trình xăm cho ấy thật khác biệt. Không khí xung quanh dường như tràn ngập bong bóng màu hồng, và tôi không thể coi ấy là một khách hàng bình thường.
—---
Triệu Kính Thần đã đến tiệm của tôi sáu lần để hoàn thành hình xăm.
Tôi vuốt ve tác phẩm của mình, tán dương: "Tôi biết mà, xong sẽ rất đẹp."
"Tôi có thể chụp vài bức ảnh không?"
Anh ấy đồng ý.
Chúng tôi chụp ảnh ở quầy lễ tân, nhân viên trong tiệm bắt đầu xôn xao.
"Trời ơi, Triệu thật quyến rũ, đẹp trai quá đi!"
"Cái eo này, đôi chân dài này, chị em nào đang tận hưởng ấy thế nhỉ?!"
"Ngày nào Triệu cũng gửi hoa cho bà chủ, phúc phận này chắc chắn là của bà chủ rồi."
Cảm ơn các .
Bạn thấy sao?