01
Tôi đã thầm Cố Tầm mười năm, ấy là ánh trăng sáng trong tim tôi, ấy không tôi.
Năm đó sau kỳ thi đại học, tôi đã định tỏ với , lại vô nghe cuộc trò chuyện của ấy với người thân.
"Anh Tầm, ai cũng thấy rõ là Hoan Hoan thích ."
"Anh chưa từng nghĩ sẽ ở bên ấy sao?"
Tôi đứng ngoài cửa, tim đập loạn xạ vì hồi hộp.
Anh ấy : "Quen nhau lâu rồi, dù có đẹp đến mấy cũng chán rồi, chẳng còn hứng thú gì nữa.
"Cô ấy gọi tôi là nhỏ, tôi cưng ấy cả đời, chẳng phải tốt hơn sao?"
Thế là, tôi không còn đủ dũng khí để tỏ .
Đến bữa tiệc sinh nhật, ấy dẫn theo mới.
Điều tôi không ngờ là, ấy lại đang ở bên từng bắt nạt tôi hồi trung học.
Những ký ức không vui ùa về——
Triệu Thần Lộ dẫn theo một đám , : "Con cà lăm, nghe bố mẹ mày c//hế//t vì tai nạn giao thông rồi, thật đáng thương. Trời nóng thế này mà mày mặc áo dài tay quần dài, có phải tai nạn để lại sẹo rồi không?"
"Cởi ra, cho bọn tao xem."
Cô ta dẫn đầu, giật áo khoác của tôi, nhạo một cách thoải mái.
"Trời ơi, các cậu sẹo trên tay nó kìa! Ghê quá!"
Tôi tức giận, túm lấy tóc Triệu Thần Lộ và đánh nhau với họ.
Một chọi năm, tất nhiên là tôi không đánh lại. Nhưng tôi chỉ nhắm vào Triệu Thần Lộ mà đánh, tuyệt đối không để ta yên.
Vì đánh nhau, giáo viên cầu tôi gọi phụ huynh.
Tôi gọi điện cho Cố Tầm.
Anh ấy bỏ dở cuộc họp và vội vàng đến, thấy vết thương trên mặt tôi, ấy giận.
"Tiểu tổ tông, em giỏi thật đấy."
"Mặt xinh thế này mà trong lòng lại như tiểu bá vương. Đánh nhau à, sao không lên trời luôn đi?"
Tôi ngẩng đầu, trong mũi nhét đầy giấy, ấy với vẻ không phục.
Bất ngờ, Cố Tầm ôm lấy tôi, xoa đầu tôi, dịu dàng : "Đừng sợ, nhỏ sẽ bảo vệ em."
Khi bị người khác bắt nạt, tôi không khóc.
Nhưng khi có người quan tâm đến tôi, tôi lại không kìm .
Tôi ôm lấy eo ấy, vùi mặt vào ngực ấy, khóc lớn.
"Chỉ là đứa trẻ con thôi, mạnh mẽ cái gì chứ."
Vòng tay của Cố Tầm thật ấm áp, sưởi ấm cả trái tim tôi.
Nhưng bây giờ, ấy đang ôm eo Triệu Thần Lộ, hai người vô cùng thân mật.
—-----
Khi cắt bánh kem, Triệu Thần Lộ ra hiệu cho đám , ép tôi ra ngoài.
Món quà của tôi rơi xuống đất, hộp quà bị họ giẫm đến biến dạng.
Tôi nhặt nó lên, đứng dậy, liền thấy Triệu Thần Lộ ôm cổ Cố Tầm và hôn say đắm.
Mọi người xung quanh đều hùa theo cổ vũ.
Cố Tầm đang hôn Triệu Thần Lộ thì bất ngờ về phía tôi, đôi mắt phượng trầm xuống, trong mắt bừng lên ngọn lửa dục vọng.
Trong mười năm qua, bên cạnh ấy thay đổi hết người này đến người khác.
Đối diện với cảnh thân mật với những khác, tôi đã trở nên chai lì.
Triệu Thần Lộ thấy món quà trong tay tôi, liền ôm lấy Cố Tầm và nũng: "Cố thiếu gia, giữa quà của em và quà của con nhỏ cà lăm kia, chỉ chọn một. Chọn ta, hay chọn em?"
Cố Tầm hôn ta một cái, : "Tiểu tinh, dĩ nhiên là chọn em rồi."
Triệu Thần Lộ đắc ý tôi.
Tôi không thể để ta lấn lướt.
"Gọi ai là con cà lăm? Miệng chắc bôi dầu trơn rồi nên cứ tuôn ra toàn lời xấu xa."
"Cô...!"
"Cô cái gì mà ! Khi nhân loại tiến hóa, trốn đâu mà lại thấy phụ nữ khác là muốn cạnh tranh? Còn chọn hai giữa một, hôm nay hay ngày mai muốn c//hế//t ngày nào?"
Bạn thấy sao?