Sự Dịu Dàng Của [...] – Chương 9

Trang Dương lên tiếng trước: "Ai ? Đi nhầm phòng rồi à? Không thấy có người sao?"Lâm Uyển Uyển hôm nay, không phải chỉ một hai câu là có thể dọa cho bỏ đi."Trang Dương, giả vờ cái gì? Sao trước mặt vợ mình, còn không dám thừa nhận sự thật, có phải đàn ông không?""Cút cút cút, tôi không quen !"Nói rồi ta ra sức đẩy Lâm Uyển Uyển.Lâm Uyển Uyển hất tay Trang Dương ra, hung dữ với ta:"Ba tôi bị ngã gãy xương, cần tiền phẫu thuật, còn có tiền phẫu thuật thai của tôi, tiền dinh dưỡng, tiền tổn thất tinh thần, mười vạn, tôi sẽ không đến phiền nữa!"Trang Dương như nghe chuyện , tiếp tục giả vờ không quen biết, hỏi ngược lại: "Con ăn mày c.h.ế.t tiệt nào đây?!"Lâm Uyển Uyển đã chuẩn bị từ trước, lấy trong túi ra tờ phiếu siêu âm thai, ném thẳng lên bàn ăn, suýt nữa đổ cả chén chè tuyết yến tôi chưa uống xong.Diễn cũng nhập tâm đấy.Lâm Uyển Uyển tôi : "Chồng ngoại trong hôn nhân, đây là bằng chứng."Rồi ta liều mạng Trang Dương: "Nếu không đưa tiền, tôi sẽ đưa tờ phiếu này cho ấy."Trang Dương nổi giận, mất hết lý trí, cầm lấy cái cốc sứ trắng uống nước ném thẳng vào đầu Lâm Uyển Uyển."Trang Dương, dừng tay."Ba Lý lên tiếng.Trang Dương có thể không nghe lời tôi, lời ba tôi , ta chưa bao giờ dám không nghe."Ba.""Cô là sự thật sao?""Cô ta vu khống con! Chỉ là muốn lừa tiền thôi!"Ba Lý chằm chằm Trang Dương một lúc, rồi lại hỏi:"Là thật sao? Đừng để ba hỏi con lần thứ ba.""Con... con..."Trang Dương hoảng sợ, giọng thậm chí còn có chút nghẹn ngào.Sau đó, ta quỳ xuống."Ba, con sai rồi, con nhất thời hồ đồ, vợ ơi, đảm bảo sau này sẽ không thế nữa, thật đấy, là đồ khốn, đáng chết."Tôi vẫn đang uống trà.Ba mẹ cũng đang chờ câu trả lời của tôi."Chúng ta ly hôn đi."Trang Dương vừa quỳ vừa bò đến bên chân tôi: "Vợ ơi, em, không muốn ly hôn với em, em rời xa rồi, sẽ không có ai chăm sóc em nữa."Tôi bộ dạng của Trang Dương.Trời ạ, rốt cuộc lúc trước tôi đã trúng ta ở điểm nào ?"Tôi không phải đang thương lượng với ."Sau đó, tôi đứng dậy định rời đi, bị Trang Dương ôm chặt lấy chân, cố gắng thế nào cũng không thoát ra .Ba tôi bước tới, đá ta một cái."Cút! Trong lòng mày đang toan tính gì, tao biết rất rõ, mày tưởng không ly hôn, chờ chúng tao đi rồi, mọi thứ sẽ là của mày sao?"Trang Dương buông tôi ra, tò mò về chuyện ba tôi sắp ."Có lẽ mày thật sự coi cả nhà chúng tao là đồ ngốc rồi.""Tài sản của tao đã ủy thác, chỉ có con và cháu ngoại của tao mới thừa kế."Trang Dương sững sờ trước sự thật này.Ba mẹ kéo tôi rời đi, Lâm Uyển Uyển cũng vội vàng theo sau, chỉ còn lại Trang Dương ngồi bệt dưới đất lẩm bẩm "Không thể nào, không thể nào".Ra đến cửa nhà hàng, Lâm Uyển Uyển với tôi:"Ba thật tốt với .""Ừ."20Nhờ vào thế lực của ba, Trang Dương tự nguyện ký vào đơn ly hôn.Lâm Uyển Uyển cũng tốt nghiệp rồi.Tôi gửi cho ta một tin nhắn WeChat:"Gửi số tài khoản ngân hàng cho tôi đi.""Làm gì?""Mười vạn đó, tôi đưa cho .""Tôi không cần, đây không phải là thứ tôi nên nhận.""Được rồi."Hai tháng sau, Trang Dương lại đến văn phòng tìm tôi.Hôm đó là ngày đèn đỏ của tôi.Anh ta mang theo bình giữ nhiệt đựng trà gừng, đáng thương đứng trước mặt tôi."Vợ ơi..."Nói một tràng dài dòng văn tự, cuối cùng, tôi gọi bảo vệ đưa ta đi.Một năm sau đó, công việc kinh doanh của phòng khám lại tăng gấp đôi. Còn ta đã bị tôi cho vào quên lãng

 

Hoàn toàn văn

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...