Sống Lại, Vạch Trần [...] – Chương 13

"Không phải như ? Hai người không mặc quần áo lăn lộn cùng nhau, thế thì còn là cái gì nữa? Lương Đình Sinh, đồ khốn nạn! Anh quá đáng lắm rồi!"  

Tôi bộc phát hết tất cả nỗi hận của hai kiếp vào khoảnh khắc này, vừa đánh vừa cấu vừa cào xé ta.  

Lương Đình Sinh bị tôi đánh đến sưng vù cả mặt, mũi miệng đều đổ máu. Cố Dĩnh thấy thì đau lòng, liền định bước lên cản.  

Tôi sao có thể bỏ qua cho Cố Dĩnh? Tôi túm tóc ta quật ngã xuống đất.  

Cố Dĩnh bị tôi đánh đến mức không còn chỗ nào lành lặn trên người,  ta oán độc trừng tôi: "Là gài bẫy chúng tôi phải không? Dương Gia Ngưng, là con tiện nhân!"  

Chuyện này chấn rất lớn. Ở thời đại này, việc quan hệ nam nữ lăng nhăng là có thể phải ngồi tù.

Chuyện giữa Lương Đình Sinh và Cố Dĩnh không thể nào ém xuống , ngay hôm sau, Lương Đình Sinh đã bị đơn vị gọi lên thông báo tạm đình chỉ công tác để kiểm điểm.  

Chờ đợi ta là một tương lai mù mịt.  

Còn Cố Dĩnh, người đã cướp công việc của tôi, thậm chí chưa vượt qua giai đoạn thử việc, lại dính vào chuyện tai tiếng thế này thì không còn gì phải bàn cãi, ta bị đơn vị trực tiếp sa thải.  

Bên ngoài, những tin đồn về Lương Đình Sinh và Cố Dĩnh lan truyền khắp nơi.  

Mọi người đều kể rành rọt về việc họ đã lén lút qua lại sau lưng tôi như thế nào, thậm chí còn có người rằng họ đêm nào cũng lợi dụng lúc tôi ngủ say để chuyện mờ ám.  

Danh tiếng của Lương Đình Sinh và Cố Dĩnh coi như đã bị hủy hoại hoàn toàn.  

Mẹ của Lương Đình Sinh bị tức đến phát điên. Lúc con trai và Cố Dĩnh lén lút qua lại với nhau, bà ta đang ở bệnh viện chăm sóc Tiểu Bảo bị thương tật, nên không hay biết chuyện gì đã xảy ra.  

Biết tin con trai mình và Cố Dĩnh bị tôi cho thân bại danh liệt, bà ta lại tìm đến tôi chuyện.  

Vẫn tưởng tôi là Dương Gia Ngưng nhu nhược của trước kia, bà ta xông đến chỉ tay vào mặt tôi mà mắng: "Tất cả là tại con sao chổi này, vì mà Đình Sinh mất việc! Để xem sau này ăn gì uống gì!"  

Tôi không nhịn bà ta, ngay lúc bà ta chỉ tay mắng tôi, tôi thẳng tay tát một cái thật mạnh.  

Mẹ của Lương Đình Sinh bị tát đến choáng váng, ngón tay run rẩy chỉ vào tôi: "Cô… dám đánh tôi? Đồ bất hiếu! Tôi sẽ đi kiện !"  

Tôi lạnh lùng đáp trả: "Đi kiện đi! Tôi chờ đấy!"  

"Bà đừng có giả vờ nữa, bà biết chuyện xấu xa của con trai mình từ lâu rồi đúng không? Bà biết ta với Cố Dĩnh vụng trộm, thậm chí còn có cả con riêng. Bà còn định lợi dụng tôi, bắt tôi trâu ngựa cho cả nhà bà. Cả nhà bà đúng là không bằng cầm thú!"  

"Đồ bất hiếu! Cô dám đánh tôi! Tôi sẽ đi báo cảnh át ngay lập tức!"  

Tôi khoanh tay lạnh: "Báo đi! Nhưng tôi nhắc bà nhớ, bà không biết sao? Tôi và con trai bà vốn không phải vợ chồng hợp pháp!"  

Mẹ Lương Đình Sinh ngẩn người: "Ý là gì?"  

"Con trai bà và Cố Dĩnh mới là vợ chồng hợp pháp. Con trai bà lừa tôi, tôi với ta căn bản chưa từng đăng ký kết hôn!"  

Mẹ của Lương Đình Sinh nghe xong, hai mắt sáng bừng: "Vậy như thế, con trai tôi với Cố Dĩnh mới là vợ chồng thật sự? Họ ở bên nhau không phạm pháp? Công việc của nó giữ lại?"  

Bà ta vui mừng như bắt cứu tinh, còn tôi đứng sau lưng chỉ lạnh không ngừng.  

20

Mẹ của Lương Đình Sinh không tin lời tôi, liền đi tìm ta để hỏi rõ. Kết quả là, đúng như tôi , tôi và Lương Đình Sinh thực sự không phải vợ chồng hợp pháp.  

Bà ta vui mừng phát điên, thúc giục Lương Đình Sinh đi rõ chuyện để giữ công việc.  

Ngay cả Lương Đình Sinh cũng nhen nhóm hy vọng, quay sang cầu xin tôi ra mặt giúp ta minh oan.

Anh ta quỳ xuống, nước mắt giàn giụa, nhận lỗi và xin lỗi tôi: "Gia Ngưng, người luôn là em! Tất cả là do Cố Dĩnh gài bẫy ! Anh bị ta ép buộc, sợ em biết rồi rời xa , nên không dám ra. Anh cũng là người bị , là ta ép phải đăng ký kết hôn với ta!"  

"Anh không hề biết sau khi chết, Cố Dĩnh lại điên cuồng hành hạ em như . Anh thật sự không biết! Gia Ngưng, sai rồi!"  

Tôi Lương Đình Sinh khóc lóc, không nhịn lớn: "Đến nước này rồi, nghĩ tôi sẽ tin những lời sao? Nói thẳng cho biết, tôi đã bị , Cố Dĩnh và đứa con riêng của bức c.h.ế.t một lần rồi. Anh nghĩ kiếp này tôi sống lại sẽ còn ngu ngốc tin những lời lẽ nguỵ biện của sao?"  

Mặt mày Lương Đình Sinh tái mét: "Em thực sự là sống lại sao? Em giống như Cố Dĩnh cũng sống lại?"  

Tôi gật đầu: "Đúng ! Chính là như thế!"  

Nghe tôi thừa nhận mình là người tái sinh, Lương Đình Sinh sững sờ: "Không thể nào! Sao có thể như ?"  

Anh ta vẫn cố gắng giải thích và trốn tránh trách nhiệm: "Gia Ngưng, cũng là bất đắc dĩ thôi, người là em! Là Cố Dĩnh ta ép lén lút đổi tên của em thành tên của ta, nếu không thì sẽ đi tố cáo cưỡng h.i.ế.p ta, không có cách nào mới như , Gia Ngưng, em hãy tha thứ cho !"  

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...