Sáng hôm sau, tin tức mới nhất về Hương Hương đã lan truyền.
Hương Hương bị sảy thai. Điều này chẳng chúng tôi ngạc nhiên.
Nhưng việc Hương Hương bị chặt tay chặt chân, còn bị câm lại thực sự ngoài dự đoán của chúng tôi.
Khi hỏi chuyện cụ thể thế nào, lớp trưởng kể:
“Hôm đó không phải vì bọn mình giục ấy đóng học phí sao? Cô ta không có tiền, cứ lên rằng sẽ đi tiếp viên, ngồi bàn để kiếm tiền. Chúng tôi nghĩ ấy chỉ , vì ai mà không biết cha của đứa bé trong bụng ấy là thiếu gia nổi tiếng của giới thượng lưu, tiền không thiếu.”
“Thế mà Hương Hương thật sự đi đến quán bar, biết mình đang mang thai mà vẫn chơi trò đoán rượu với người ta. Chắc uống say quá nên mới mất kiểm soát, nhiều người đã chuyện đó với ấy. Đến khi tỉnh rượu, ấy mới nhận ra mình bị cho uống thuốc, liền gọi cho Giang Dã nhờ cứu giúp.”
“Nhưng cuộc gọi đó chưa kịp thực hiện thì đám côn đồ nghe thấy tên Giang Dã, sợ quá liền bắt cóc ấy. Ban đầu họ còn nhỏ nhẹ chuyện, chỉ muốn bồi thường tiền để giải quyết. Nhưng Hương Hương coi tiền như rác rưởi, người ta cho ấy một triệu mà ấy không nhận, chỉ đòi kiện ra tòa!”
“Biết rõ Giang Dã rất nguy hiểm, đám côn đồ tức giận đánh ấy. Hương Hương hét lên như điên, họ bực mình. Một người này đánh, rồi người kia cũng lao vào đánh, cuối cùng ấy bị liệt. Họ không muốn người, cũng không muốn vào tù, thế là trong lúc không có ai, không có camera, họ chặt tay chặt chân ấy, rồi đổ axit đậm đặc vào cổ họng để ấy không thể chuyện.”
“Tay không viết , miệng không , ấy muốn kiện họ cũng khó khăn lắm. Bây giờ ấy đang nằm viện. Các cậu có muốn qua thăm không? Giang Dã cũng đang ở đó, ấy nhất định phải tìm ra thủ phạm Hương Hương, và ấy còn gọi tôi bảo rủ các cậu đi cùng nữa.”
Nghe , chúng tôi cảm thấy không ổn.
Giang Dã là thiếu gia của giới thượng lưu, sao ta không biết rằng Hương Hương vì không có tiền mới phải đi thêm ở quán bar?
Nghĩ đến việc thằng ngốc đó ở kiếp trước từng cho rằng ba đứa chúng tôi là kẻ ra vụ sảy thai của Hương Hương, chúng tôi liền thấy bất an.
Trình Trình nhíu mày: “Tên đàn ông chết tiệt đó không định lại đổ mọi chuyện Hương Hương bị lên đầu chúng ta đấy chứ?”
Tống Tống nghiêm túc: “Có thể lắm.”
Tôi siết chặt nắm tay, vội với lớp trưởng: “Cậu đi trước đi, bọn mình còn chút việc, sẽ đến sau.”
Lớp trưởng rời đi.
Trình Trình lo lắng: “Chúng ta không đi cũng khó mà tránh việc Giang Dã truy cứu.”
Tống Tống cũng lo lắng: “Đúng thế, bây giờ phải sao đây?”
Tôi nắm tay hai người : “Đừng lo, Hương Hương không cũng không viết , tất cả phụ thuộc vào cách chúng ta phối hợp thôi.”
Bạn thấy sao?