Sống Lại Vả Mặt [...] – Chương 8

Cố Tiên đi theo ta rời đi, vẫn quay đầu về phía tôi, đi vài bước thì dừng lại.

Đôi mắt ta vẫn chất chứa những cảm phức tạp.

Bắt gặp ánh mắt của ta , tôi ngây người quay lại.

Một dáng người mảnh khảnh đang đứng dưới gốc cây long não trước mặt tôi, trên tay chàng trai đang cầm một cây kẹo hồ lô, cậu đang cau mày tôi trong ánh nắng ban mai mờ ảo.

Mắt tôi chợt sáng lên.

- "Chu Tấn Nhiên!"

Tôi và lao vào lòng , còn thì dang rộng vòng tay để đón lấy tôi.

Tôi ôm chặt lấy vòng eo gầy của , thầm cảm thấy cái ôm này thật tuyệt, cánh tay dài đến mức có thể ôm trọn lấy tôi.

- “Kiều Kiều.” Giọng của Chu Tấn Nhiên ôn nhu mềm mại.

- "Thật ra em không cần đứng ra bênh vực đâu, chưa bao giờ quan tâm đến những người kia gì về cả."

- “Em biết, em không cho phép bất cứ ai xấu trai của em.” Tôi thì thầm, ôm chặt hơn.

Giống như vô số lần tôi Cố Tiên và Thẩm Đường cùng nhau rời đi.

Lần này, tôi cố nắm lấy tay Chu Tấn Nhiên trước mặt họ, ôm cánh tay như một sợi dây xích, và bảo đi đến quán ăn trong khi đang đút kẹo cho tôi.

Chỉ là cẩu lương như các cặp đôi khác, khi thích thì mình có thể cho trải nghiệm.

Đang ăn tôi nghe mấy chị bàn bên chuyện:

"Không ngờ Chu Tấn Nhiên cũng biết , cậu ấy trông rất đẹp."

Người chị đối diện lập tức vỗ ấy một cái.

"Ui, cậu ấy đã có chủ rồi, cậu ấy cùng Kiều Kiều thật sự rất xứng đôi."

Buổi sáng, lớp học khoa máy tính của Chu Tấn Nhiên không có học, vì ấy đến lớp với tôi.

Đây là một lớp học nhỏ, không có nhiều người trong lớp học, mọi người đều giật mình thức dậy vì có sự xuất hiện của Chu Tấn Nhiên.

Nhưng điều xôn xao hơn nữa là Đinh Lạc Yến, một nữ sinh hay bắt nạt bè khác từng đi chơi với Chu Tấn Nhiên một thời gian, cũng đến.

Cách đây một thời gian, Đinh Lạc Yến đã nghỉ học và mọi người đều nghĩ rằng ta sẽ không xuất hiện ở trường trong thời gian tới.

Đinh Lạc Yến nhuộm tóc đen. Đầu tiên, kiểu tóc đuôi ngựa cao luôn buộc thả lỏng khiến chiếc cằm vốn đã nhọn càng thêm thanh tú.

Hôm nay ta mặc một bộ vest nhỏ màu trắng, phần trên mở rộng để lộ chiếc bra gợi cảm bên trong khiến chàng trai bên cạnh đỏ mặt không dám thẳng vào .

Bỗng nhiên tôi nhớ ra, Đinh Lạc Yến cũng chọn là Hoa khôi của Khoa Khoa học Máy tính, ta thích giả một nàng tomboy và chơi với đám Chu Tấn Nhiên.

Thấy tôi và Chu Tấn Nhiên bước vào, Đinh Lạc Yến thẳng:

- "Ha ha, Tấn cũng tới lớp."

Chu Tấn Nhiên nắm lấy tay tôi đi lại phía sau ngồi mà không thèm ta.

Đinh Lạc Yến , quay đầu lại miệng vẫn mỉm : “ Không đến mức độ này chứ? Chẳng phải em đã tỏ với đã thất bại rồi sao? Sao giờ lại trốn tránh em như ? Không người thì chúng ta có thể bè mà, giống như trước đây, em có thể tiếp tục em của không? "

Chu Tấn Nhiên hừ lạnh một tiếng, không một lời mà lấy giấy lau bàn cho tôi.

Đinh Lạc Yến vẫn cứ , lần này ta tôi.

- "Anh Tấn, em vừa mới phát hiện thích ta, em và ta bây giờ có gì khác nhau? Tại sao không lấy em một cái?"

Chu Tấn Nhiên cuối cùng cũng không chịu nổi lên tiếng.

Anh ấy nghiến răng uy hiếp: “Đinh Lạc Yến, tôi không muốn đánh con , nên an phận với tôi một chút.”

- “Được thôi” Đinh Lạc Yến mỉm chi, đi tới bày ra mấy quyển truyện tranh trên bàn lật ra xem.

Thật ra, hay không , đã quá rõ ràng.

Nếu tôi nhớ không nhầm, truyện tranh mà Đinh Lạc Yến đọc là phong cách thích của Chu Tấn Nhiên.

Vào lúc này, Chu Tấn Nhiên đang cau mày và lật giở cuốn sách giáo khoa toán cao cấp của tôi, giả vờ như đang suy nghĩ nghiêm túc.

- “Anh biết câu hỏi này à?” Tôi cố ý ngẩng đầu trêu chọc .

Chu Tấn Nhiên liếc tôi, má ấy lập tức ửng hồng, ấy gật đầu, rồi lại lắc đầu.

- “ Vậy để em giảng cho hiểu nha.”

Tôi chớp mắt ấy, mặt của Chu Tấn Nhiên càng trở nên đỏ hơn. Anh ấy thật dễ thương.

Tôi cố nén , dùng bút chỉ cho ấy phép tính, nghiêm túc hoàn thành câu hỏi, ngước mắt lên, tôi thấy ấy đang vội vàng đi chỗ khác.

- “Chu Tấn Nhiên,” tôi giả vờ nghiêm khắc, “ đọc sách giáo khoa hay em?”

Anh tôi, đôi mắt cụp xuống như một cún con đi lạc.

- “Nhìn em.”

- "Chu Tấn Nhiên, nếu cứ chằm chằm vào em như , sẽ bị giáo viên mắng đấy."

Anh chuyển mi mắt và thản nhiên : "Anh vẫn là lựa chọn em."

Hình ảnh đó lại trở lại trong tâm trí tôi.

đi phía trước cún con, cún chằm chằm vào lưng .

Chu Tấn Nhiên, lần này, em sẽ không để thất vọng nữa.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...