Sống Lại Vả Lật [...] – Chương 12

Sau khi tôi chết, linh hồn tôi không tan biến.

Vụ án của Giang Lạc Giao xâm tôi đã kéo dài suốt ba năm mà không có kết quả.

Tôi mẹ khóc suốt ngày, bố thì bạc cả đầu.

Những kẻ gi-ếc tôi từ đầu đến cuối không bị trừng .

Chỉ vì không đủ bằng chứng.

May mắn, tôi sống lại lần nữa.

Trong khoảng thời gian trước khi sống lại, tôi đã khám ra nhiều sự thật mà trước đây tôi chưa từng biết.

"Tiểu Ngữ, con sao ? Ở trường con chịu ấm ức gì à?"

Giọng của mẹ kéo suy nghĩ của tôi trở về.

Bố tôi cũng đang tôi với ánh mắt lo lắng.

Tôi lau nước mắt, giọng khàn khàn: "Không, ai có thể con ấm ức chứ? Chỉ là..."

Vừa , nước mắt lại không kìm mà trào ra.

Mẹ tôi đau lòng lau nước mắt cho tôi, an ủi:

"Con , có việc gì thì hãy cho bố mẹ biết. Đừng giữ trong lòng."

"Bố mẹ luôn ở bên con mà."

Sau hơn mười phút, tôi khóc cạn nước mắt, cuối cùng cũng khóc đủ.

Nhưng tôi không với bố mẹ chuyện tôi sống lại.

Họ rất thương tôi, nếu họ biết kiếp trước tôi đã trải qua những gì, chắc chắn họ sẽ đau lòng muốn chết.

Tôi rửa mặt, điều chỉnh lại cảm của mình.

"Bố, mẹ, hai người còn nhớ mấy năm trước con suýt bị bắt cóc không?"

Tôi nghĩ có một số việc phải đưa ra, giải quyết càng sớm càng tốt.

Đặc biệt là hành vi vô liêm sỉ của Chương Hoành phải kịp thời bóp chết từ trong nước, nếu không sẽ vĩnh viễn là tai họa.

"Bố nhớ."

Bố tôi gật đầu nghiêm túc.

"Bố, gần đây con lại bắt đầu gặp ác mộng, con cảm thấy chuyện năm đó bố cần phải điều tra cẩn thận hơn."

Lúc đầu, vì sợ tôi bị stress nên bố tôi không điều tra thêm mà giao cho bố mẹ Chương Hoành điều tra.

Tất nhiên, chúng tôi không thể phát hiện chuyện này có liên quan đến gia đình Chương Hoành.

Cho nên lần này, tôi phải để cho bố tôi tra rõ!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...