Sống Lại Vả Lật [...] – Chương 10

Để không giống như kiếp trước, gặp nguy hiểm không có sức phản kháng, tôi đã đăng ký lớp tán thủ.

Tôi tập luyện vài giờ vào mỗi cuối tuần.

Ngoài việc rèn luyện thể chất, ăn uống cũng cần có chế độ hợp lý.

Huấn luyện viên xây dựng một công thức cho tôi dựa trên hình của tôi.

Chủ yếu là để tăng cường cơ thể, tăng mật độ cơ bắp.

Vào thứ bảy, tôi đi ngang qua một trung tâm mua sắm khi đang đến lớp tập.

Đột nhiên nghe một thanh âm quen thuộc: "Hạ Ngữ, thật trùng hợp, ở đây mà cũng gặp cậu."

Tôi lại, là Giang Lạc Dao, đúng là ôn thần mà.

Cô ta đang xách túi lớn túi nhỏ, trên đó đều có logo của những thương hiệu nổi tiếng.

Tôi chưa kịp gì thì ta đã khoe khoang:

"Những thứ này là Chương Hoành đưa cho tôi."

"Tôi đã là không muốn, ấy cứ nhất quyết đưa. Trúc mã tốt như , tại sao có người lại không biết quý trọng chứ?"

Tôi : "Anh ta nhất quyết muốn đưa, cho nên cậu mới nhận?

Giang Lạc Dao, cậu mặt dày hơn tôi tưởng. Tôi nhớ trước đây cậu từng kể công việc của cậu khó khăn như thế nào, cố gắng ra sao mà nhỉ. Nói nửa ngày, hóa ra là cố gắng ăn bám đàn ông à?

Cái này quả thật là không dễ dàng, còn nhỏ đã học loại chuyện này, cũng giúp cậu mấy năm đỡ phải đi đường vòng nhỉ."

Sắc mặt Giang Lạc Dao nhất thời lúc xanh lúc trắng.

Cách đây vài ngày, ta đã nghỉ thêm ở căng tin.

Không có nguồn thu nhập này, cuộc sống có vẻ thoải mái hơn nhiều.

Tôi còn tưởng là ta trúng vé số.

Không ngờ lại là đào mỏ đàn ông.

Thứ đào thì ra chính là Chương Hoành, hào nhoáng bên ngoài lại là cặn bã bên trong.

Chương Hoành đúng lúc lái xe ra khỏi bãi đậu xe dưới tầng hầm.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...