Phần bình luận rất náo nhiệt, có người hóng hớt hỏi ta béo đến mức nào, mùi ra sao. Có người phê phán ta, hỏi có cao 1m80 không, có cơ bụng 8 múi không. Còn có người đưa ra lời khuyên. Anh Thanh có đẹp trai không các em? Có thì thả tim và phô lô nha!
[Có thể mùi cơ thể là do béo phì ra, nên ý ăn uống và luyện tập nhiều hơn đi, tốt nhất là đi khám bác sĩ.]
Nhưng ta bỏ qua những lời khuyên này, chỉ hỏi có loại nước hoa nào tốt để khử mùi hay không. Phần bình luận rôm rả, thậm chí có kẻ còn bắt đầu spam quảng cáo sản phẩm.
Thế mà hắn thực sự người đó gửi đường link mua hàng cho hắn, vài phút sau, hắn đặt hàng, còn bình luận rằng sẽ cho đánh giá sau khi nhận .
Rồi không lâu sau đó, hắn lại đăng một chiếc đồng hồ hàng hiệu:
[Quà tặng.]
Bình luận lại tràn ngập sự ghen tỵ.
Kiếp trước sau khi em họ đâm chet chúng tôi, ta bị đưa vào tù. Những chủ nợ không tìm ai trả nợ nên đã tìm đến ta, ta đã sớm bán hết tài sản và ra nước ngoài.
Lúc đó tôi lơ lửng trên không, ta trong quán bar nhẹ nhàng lấy lòng một quý bà giàu có. Quý bà bị ta cho vui vẻ, nhân tiện chạm vào cơ ngực của ta, còn ta thuận thế nắm tay quý bà để bà ấy chạm xuống dưới.
Cảnh đó tôi thấy ghê tởm.
Khi đó tôi đã nghĩ rằng ta và em họ thật sự sinh ra để dành cho nhau, nhất định phải khóa chặt lại.
11
Điện thoại vẫn thường xuyên gửi thông báo về những thông tin mới của trai em họ. cho đến hôm nay:
[Dạo này tôi hơi lạ, bắt đầu thường xuyên đập đầu ấy vào người tôi.]
Phần bình luận toàn là tiếng , nghĩ rằng đó là một phần của trò chơi thú giữa các cặp đôi, chỉ có tôi mơ hồ cảm thấy không ổn.
Đừng để đến lúc ta thực sự biến thành quái vật rồi rối trật tự xã hội.
Tôi nhớ lại lời của Mễ Trư trước đây, bắt đầu tìm hiểu thông tin từ công ty của em họ. Cuối cùng tôi cũng gọi đến công ty đó, bảo rằng tôi muốn tìm Mễ Trư để đại diện, họ lại với tôi rằng Mễ Trư đã nghỉ việc rồi.
Tôi vội vàng hỏi họ xem có biết bây giờ ấy ở đâu không.
Đầu dây bên kia khó chịu đáp lại rằng không biết rồi giới thiệu cho tôi những streamer khác, rằng doanh số sẽ tốt hơn.
Tôi vừa cúp máy, điện thoại của trai em họ đã gọi đến.
“Chị, chị mau đến đây, Mai Hân lạ lắm, ta....”
Tôi vẫn không thể chống lại sự tò mò của mình nên đã đến trước cửa nhà của em họ, tôi thấy ta, mắt đỏ hoe, cúi đầu định lao đến.
“Mai Hân?”
Tôi thăm dò gọi một tiếng, ta tỉnh lại rồi toét miệng ra còn khó coi hơn cả mếu, tôi cũng biết ta đang khóc hay đang nữa, ta thấy tôi thì bảo: “Chị họ, sao chị lại đến đây? Lý Dương, lại đây với em nào, mau.”
Bụng của em họ chồng chất mỡ, không biết bao nhiêu lớp, từng lớp mỡ sắp kéo lê xuống đất, làn da trong suốt như pha lê, dường như dầu mỡ bên trong bụng sắp tràn ra bất cứ lúc nào.
Đôi chân của em họ cũng trông càng to hơn, Lý Dương lén kéo tôi ra một góc:
“Dạo này ấy rất lạ, ban đêm ngủ không nhắm mắt, trên người luôn có mùi kỳ lạ, còn thu hút ruồi nhặng, tôi dùng loại nước hoa nào cũng không che . Chị thấy không, mặt ấy thì nhỏ thế kia, phần dưới béo như một con bò, chị có muốn khuyên ấy đi khám bác sĩ không?”
Tôi khuyên ta? Rồi lại để ta dam chet tôi sao?
12
Kiếp trước tôi người ác trong mắt em họ, tôi với mẹ lãnh hết mấy nhát dao kia, còn hắn sung sướng hưởng thụ, ăn chơi đàng điếm, kiếp này tôi đâu có ngu.
“Lý Dương, không thể vừa ăn xong đã quay lại chửi mẹ đâu, những món đồ xa xỉ trong căn nhà này chẳng phải đều do em họ tôi mua cho sao? Em họ tôi cực khổ kiếm tiền, mà còn nghi ngờ ấy.”
Bạn thấy sao?