Tôi nhếch khóe miệng lên, mỉa mai liếc từng khuôn mặt của ba người họ.
"Tôi rời đi? Cô Bạch à, là ngu thật hay là đang giả ngu thế! Tất cả tài sản của gia đình chúng tôi đều công chứng trước khi kết hôn, tất cả đều là tài sản trước hôn nhân của tôi. Nhưng mà căn biệt thự này chứa đầy ký ức khi xưa, điều này thực sự khiến tôi đặc biệt buồn nôn, tôi đã liên hệ với người môi giới và chuẩn bị bán nó đi rồi, còn những tài sản khác, Chu Tề đã từ bỏ toàn bộ để giành quyền giám hộ đứa nhỏ rồi.”
"Vậy nên, ba người các ngươi, có thể cùng nhau cút khỏi đây nha!"
Lúc này người hầu đang xách hành lý đi xuống lầu, tôi thuận thế tiếp: “Quần áo thường ngày của mấy người đã chuẩn bị sẵn trong này rồi, những thứ còn lại tôi sẽ không đưa nữa.”
“Dù sao thì…” Tôi liếc Chu Tử Hào, mỉa mai, “Mấy người cũng đã có châu báu quý giá nhất thế giới còn gì.”
15.
Kể từ khi ba người Chu Tề rời đi, tôi đã cử người đi đã theo dõi họ.
Vừa rời nhà, Chu Tề liền dẫn Chu Tử Hào cùng Bạch Ấu Vi đi thẳng tới công ty môi giới, mua một căn nhà tầm trung giá 10 triệu tệ.
Lại tốn thêm 2 triệu tệ chi cho một chiếc Maybach cao cấp nhất.
Khi ly hôn, tôi đã nhờ luật sư kiểm tra tài sản riêng của Chu Tề.
Ngoài căn nhà cũ của ba mẹ hắn ta để lại, trong tài khoản tiền mặt chỉ còn lại 13 triệu tệ.
Nhưng Chu Tề dám chi nhiều tiền như để mua nhà, mua ô tô hẳn là vì phòng trưng bày nghệ thuật kiếm hàng triệu tệ mỗi tháng.
Chỉ có thể cảm thán một câu, hắn ta đần quá mà.
Không bàn đến phòng trưng bày mỹ thuật, chỉ riêng nhà và xe mà hắn ta mới chi ra hôm nay, trong vòng một tuần tôi sẽ khiến hắn ta thua sạch.
Sau khi thu xếp chỗ ở và phương tiện di chuyển, Chu Tề đưa hai người họ đến một trung tâm mua sắm cao cấp và mua rất nhiều quần áo, đồ hàng hiệu.
Có lẽ họ không ý thức rằng mình đã hết tiền, toàn chọn những dòng cao cấp như Dior và Armani mà trước đây họ thường mặc, thậm chí còn chọn vài bộ quần áo thương hiệu LV cho Bạch Ấu Vi.
Kết quả, khi thanh toán hóa đơn, sắc mặt Chu Tề tái xanh.
16.
Tôi vừa đi công tác hai ngày ở thành phố kế bên, ngay khi tôi vừa trở về công ty, Chu Tề đã xông vào vào phòng việc của tôi.
"Tống Kiều Y, cho rằng dùng những thủ đoạn hèn hạ này để ép buộc tôi thì tôi sẽ hồi tâm chuyển ý sao? Cô chỉ càng đẩy tôi xa hơn mà thôi!"
Trong mắt tôi không có chút cảm nào khi Chu Tề, như thể đang dò xét một người xa lạ không quen biết, "Tôi ép cái gì?"
Chu Tề ném hợp đồng nhà trên tay lên bàn việc, “Đừng vờ vịt nữa, không phải tìm người đòi tôi tiền nhà 2,4 triệu tệ một năm sao?”
Phòng trưng bày nghệ thuật của Chu Tề mở tại nhà cổ 3 tầng của tôi, là vị trí trung tâm nhất của Giang thành. Theo giá thị trường, tiền hàng tháng cũng phải hai mươi ngàn tệ.
Ngôi nhà này trước đây đã cung cấp miễn phí cho Chu Tề, bây giờ đương nhiên không thể như nữa.
Tôi khẩy một cái: "Ông Chu à, bây giờ tôi với ông cũng chỉ là hai người xa lạ. Ông nhà của tôi và tôi cầu ông đóng tiền nhà, đây cũng là chuyện hoàn toàn bình thường."
"Nếu ông cảm thấy đắt thì không cần , tôi cho ông hai ngày để dọn ra ngoài."
Trong mắt Chu Tề như bừng bừng lửa giận, trong con ngươi hiện lên vẻ phẫn nộ và bất mãn.
"Cô rõ ràng biết tôi đã đầu tư bao nhiêu vào phòng trưng bày nghệ thuật này, thêm nữa, tôi còn phải tổ chức cuộc triển lãm nghệ thuật trong một tuần sau, thiệp mời tôi cũng đã gửi đi từ một tháng trước..."
Tôi trực tiếp ngắt lời hắn ta: “Ông không cần phải nhiều như , thì trả tiền, không thì cút ra ngoài”.
Chu Tề nghiến răng nghiến lợi : “Tiền nhà tôi sẽ trả đủ, từ nay trở đi, trong lòng tôi, cũng chỉ là một chủ cho bình thường mà thôi!”
"Vốn dĩ tôi còn định sau khi Ấu Vi qua đời, tôi sẽ cố gắng hàn gắn mối quan hệ với . Vì Tử Hào, tôi cũng sẽ đồng ý phục hôn với . Nhưng bây giờ thì cần thiết nữa.”
"Tống Kiều Y, tôi thực sự thương cảm thay cho ! Từ nay trở đi, trong thế giới của , sẽ không còn chồng con, chỉ còn lại đống tiền lạnh tanh kia thôi!"
Tôi xém nữa bật thành tiếng: “Mong là như lời ông .”
……
Chiều hôm sau, Chu Tề chuyển tiền cho tôi.
Tôi nhờ luật sư kiểm tra tài khoản của hắn ta, hắn ta đã dùng căn nhà cũ do ba mẹ để lại và chiếc ô tô sang mới mua để thế chấp mới có đủ 2,4 triệu tệ.
Tôi cong môi gọi, cho thư ký: “Vào ngày Chu Tề tổ chức triển lãm cá nhân, công bố thông tin bọn tôi đã ly hôn!”
Bạn thấy sao?