Sở dĩ Bạch Ấu Vi lựa chọn lúc này đưa ra cầu là vì ta hy vọng Chu Tề và Chu Tử Hào sẽ hận tôi sau khi tôi buông lời từ chối. Hai người họ càng hận tôi thì sẽ càng nhớ ta và tỷ suất hoàn thành nhiệm vụ của ta sẽ càng cao.
5.
Ở kiếp trước, tôi thật sự không chút do dự mà cự tuyệt ta.
Suy cho cùng, tôi chỉ thấy thể loại công lược và hệ thống trong tiểu thuyết.
Chu Tề và Chu Tử Hào đã cãi nhau lớn với tôi về vấn đề này.
Bạch Ấu Vi lại thuyết phục bọn họ, rằng đó không phải lỗi của tôi, là do tôi không hiểu chuyện. Sau đó ta lại tỏ vẻ đáng thương, bán thảm rằng kiếp này ta không may mắn, kiếp sau sẽ cùng bọn họ trở thành một gia đình.
Sự việc này khiến cho “độ hảo cảm" của Chu Tề và Chu Tử Hào đối với ta lập tức đạt 100%.
Đêm đó, Bạch Ấu Vi cầu hệ thống sắp xếp một vụ tai nạn giao thông.
Khi chiếc xe tải lớn mất lái và chuẩn bị tông vào xe của Chu Tề cùng Chu Tử Hào thì Bạch Ấu Vi đã lái xe chắn trước mặt hai người họ.
Cô ta c.h.ế.t ngay tại chỗ, còn Chu Tề và Chu Tử Hào không hề hấn gì.
Bạch Ấu Vi thành công trở thành "Bạch Nguyệt Quang đã chết" của Chu Tề và Chu Tử Hào, vui vẻ thoát khỏi thế giới này.
Mà sau khi Chu Tề và Chu Tử Hào chiến tranh lạnh với tôi mấy ngày, họ nhanh chóng trở lại bình thường.
Cho đến khi tôi trao cho Chu Tử Hào toàn bộ đế chế kinh doanh mà tôi đã xây dựng .
Thì chồng tôi - Chu Tề đệ đơn ly hôn vào ngày kế tiếp.
Chu Tử Hào thậm chí còn tống thẳng tôi đến viện dưỡng lão, khiến tôi chịu đủ sự sỉ nhục và ngược đãi.
6.
Bạch Ấu Vi nhanh chóng gạt đi vẻ không cam lòng trên mặt, thay vào đó là bày ra vẻ mặt cảm kích.
"Chị Kiều Y, cảm ơn chị đã sẵn lòng cứu giúp em..."
Mí mắt tôi hơi rủ xuống để giấu đi vẻ mỉa mai trong mắt, rồi tôi với Chu Tề:
“Tuy nhiên, tôi cũng có một điều kiện, tôi muốn ly hôn.”
"Chu Tử Hào nhất định phải theo tôi!"
"Không, con muốn đi theo ba và dì Vi Vi!"
Lời của tôi còn chưa kịp hết đã bị giọng sốt sắng của Chu Tử Hào cắt ngang.
Mà sắc mặt Chu Tề cũng lập tức tối sầm lại, trong mắt dường như có tia lửa bắt sáng.
"Tống Kiều Y, có thể đừng loạn nữa không? Tôi chỉ muốn cứu mạng Ấu Vi, nhất thiết phải khiến mọi chuyện đến mức không thể cứu vãn sao ?"
Đôi mắt Bạch Ấu Vi dần dần đỏ lên, nước mắt chực trào ra, chúng vẫn cố chấp không chịu rơi.
"Chị ơi, tất cả là lỗi của em. Xin chị đừng ly hôn với Chu Tề..."
Nói rồi ta hướng về phía tôi từ từ quỳ xuống.
7.
Chu Tề tóm lấy Bạch Ấu Vi đang chuẩn bị quỳ xuống, ánh mắt biết bao sự không nỡ Bạch Ấu Vi. Nhìn dáng vẻ nhẫn nhịn chịu đựng của ta, hắn không khỏi cảm thấy đau lòng, thương xót.
Hắn ta quay đầu lại tôi, nắm c.h.ặ.t t.a.y thành nắm .
"Tống Kiều Y, tôi hỏi lại lần cuối, nghiêm túc với việc ly hôn không?”
"Một khi cuộc hôn nhân này kết thúc, tôi tuyệt sẽ quay đầu là bờ! Tôi hy vọng không hối hận!"
Tôi hơi nhếch khóe miệng, trong ánh mắt lại đầy sự lạnh lùng, “Tôi không bao giờ hối hận.”
Từng chữ Chu Tề ra dường như đay nghiến ra : "Được! Tôi đồng ý ly hôn! Nhưng Tử Hào nhất định phải theo tôi!"
"Trong lòng , công việc luôn quan trọng hơn Tử Hào. Nếu Tử Hào đi theo , sẽ chỉ bị huấn luyện trở thành một cỗ máy kiếm tiền vô cảm."
Tôi thờ ơ quay lại Chu Tề: “Anh muốn tôi từ bỏ quyền nuôi Chu Tử Hào cũng , trừ khi…”
"Trừ khi thế nào?" Chu Tề cùng Bạch Ấu Vi đồng thời lên tiếng hỏi.
"Trừ khi từ bỏ tài sản! Hay cách khác, giữa tài sản và Chu Tử Hào, chỉ có thể chọn một!"
8.
Một giây tiếp theo, giọng quả quyết của Bạch Ấu Vi vang lên.
"Đương nhiên là chúng tôi chọn Tử Hào!”
"Tống Kiều Y, trên đời này không phải ai cũng chỉ quan tâm đến tiền bạc như cả! Trong lòng tôi, Tử Hào là bảo bối quan trọng nhất trên đời này. Cho dù đổi lấy 10 Tập đoàn Tống thị đến đổi thì tôi cũng không quan tâm."
Chu Tử Hào nhào vào lòng Bạch Ấu Vi, cảm đến mức bật khóc.
"Dì Vi Vi... không! Mẹ, cảm ơn... cảm ơn mẹ..."
Công bằng mà , kỹ năng diễn xuất của Bạch Ấu Vi khá tốt.
Rõ ràng ta cần phải ở cùng với Chu Tề và Chu Tử Hào để hoàn thành nhiệm vụ, ta có thể thay đổi lối diễn đạt khiến chúng trở nên chân thành và khẩn thiết đến thế.
Bạn thấy sao?