Sống Lại, Tôi Đổi [...] – Chương 1

Bảo mẫu nhà tôi tự xưng mình là người đến công lược.

 

Cô ta bảo, nếu không thể mẹ của con trai tôi trong suốt một tháng, ta sẽ chết.

 

Tôi từ chối, ta thực sự c.h.ế.t rồi.

 

Sau đó, tôi đã trao lại toàn bộ đế chế kinh doanh mà tôi đã xây dựng cho con trai mình.

 

Ngày kế tiếp, chồng tôi đề nghị ly hôn.

 

Con trai tôi thậm chí còn gửi thẳng tôi đến viện dưỡng lão, khiến tôi phải chịu đủ mọi sự sỉ nhục cùng ngược đãi.

 

Sau này tôi mới biết, ra là họ luôn ôm hận tôi vì đã c.h.ế.t bảo mẫu.

 

Khi tôi lần nữa mở mắt ra, con trai tôi đang khóc lóc, cầu xin tôi.

 

"Mẹ ơi, mẹ cứ để dì Vi Vi mẹ của con trong một tháng đi mà! Dì ấy sắp c.h.ế.t rồi!"

 

1.

 

Nhìn khung cảnh quen thuộc trước mắt này, tôi nhận ra mình đã sống lại lần nữa rồi.

 

Tôi chưa kịp hít một hơi sâu thì chồng tôi, Chu Tề, đã bước đến cùng với những lời lẽ lạnh lùng và đầy tính chất vấn.

 

“Tống Kiều Y, nếu lo lắng tôi sẽ ngoại với Ấu Vi nên mới không đồng ý để ấy mẹ của Tử Hào, thì cứ việc yên tâm, tôi sẽ không gì có lỗi với cả.”

 

"Bây giờ thân thể Ấu Vi yếu ớt như , chúng tôi không thể nào có chuyện gì ... Làm ơn đừng gán ghép những suy nghĩ bẩn thỉu đó lên người tôi! Tôi cảm thấy rất buồn nôn!"

 

Tôi vô thức về phía Chu Tề.

 

Lúc này hắn ta đang ngồi trên ghế sofa, nửa người đều đang ôm lấy Bạch Ấu Vi.

 

Bạch Ấu Vi mặc một chiếc váy trắng, toàn thân trông thật xanh xao, bệnh tật biết mấy, giống như những bông hoa bị tuyết đầu mùa đông che phủ, mỏng manh lại dễ vỡ.

 

Mà trên bàn cà phê trước mặt họ đặt rải rác những tờ giấy.

 

Không cần tôi cũng biết đó là báo cáo xét nghiệm, xác nhận bảo mẫu Bạch Ấu Vi nhà tôi chẩn đoán mắc bệnh ung thư.

 

2.

 

Bạch Ấu Vi là bảo mẫu cao cấp mà tôi tìm cho Chu Tử Hào.

 

Cô ta tốt nghiệp một trường danh tiếng và có kinh nghiệm trong ngành giáo dục trẻ sơ sinh và bậc mầm non.

 

Kiếp trước, cũng là vào ngày này.

 

Bạch Ấu Vi đột nhiên đến gặp chúng tôi cùng với tờ giấy chứng nhận chẩn đoán mắc ung thư và cầu xin chúng tôi hãy cứu lấy ta.

 

Cô ta rằng ta bị hệ thống ràng buộc rồi.

 

Phải mẹ của con trai tôi trong vòng một tháng và trong một tháng này, tôi không thể bước vào nhà hay xuất hiện trước mặt gia đình họ.

 

Nếu không nhiệm vụ thì thất bại, ta sẽ c.h.ế.t vì ung thư phổi.

 

Bạch Ấu Vi nhẹ nhàng cắn môi, thanh âm mỏng nhẹ như tơ.

 

“Chị Kiều Y, xin hãy nể công lao chăm sóc Tử Hào trong nhiều năm của tôi cứu giúp tôi với, tôi thực sự không muốn chết.”

 

"Chị yên tâm, tôi biết tôi chỉ là phận bảo mẫu, tuyệt đối không dám có những suy nghĩ không đúng với Chu tiên sinh!"

 

Bạch Ấu Vi tuy miệng thì cầu xin tôi ánh mắt cầu xin của ta thì hướng về phía Chu Tề và Chu Tử Hào.

 

3.

 

Chu Tử Hào bắt gặp ánh mắt của ta, lập tức quay đầu lại tôi một cách hung tợn.

 

"Dì Vi Vi đã chăm con thì khi còn nhỏ, tại sao mẹ lại muốn c.h.ế.t dì ấy?”

 

"Trong lòng con, dì ấy mãi mãi là mẹ của con, chỉ có của dì ấy dành cho con mới là vô điều kiện, còn mẹ chỉ luôn muốn khống chế con!"

 

Đôi mắt của Bạch Ấu Vi lập tức đỏ lên khi nghe thấy tiếng Chu Tử Hào khóc đến nghẹn ngào.

 

"Tử Hào, đừng trách mẹ con... là dì Vi Vi đòi hỏi từ mẹ con quá nhiều rồi…”

 

Nhưng chưa kịp hết câu, Chu Tử Hào đã điên cuồng lao tới chỗ tôi và vung nắm tay đ.ấ.m vào bụng tôi.

 

Tôi tóm lấy tay Chu Tử Hào, dùng hết sức bình sinh đẩy thằng bé xuống đất.

 

Với đôi mắt lạnh buốt, tôi không cảm ba người họ.

 

“Như ý nguyện của mấy người, tôi đồng ý."

 

4.

 

Trong nhất thời, ba người bọn họ đều có biểu cảm khác nhau.

 

Chu Tử Hào nóng lòng lộ ra nụ , mặc dù Chu Tề đã cố gắng hết sức che giấu cũng không giấu niềm vui trong ánh mắt.

 

Mà vẻ mặt của Bạch Ấu Vi lại đột nhiên thay đổi, vẻ tự mãn ẩn giấu trong ánh của ta hoàn toàn biến mất.

 

Bởi vì ta không hề muốn sự đồng ý từ tôi.

 

Bạch Ấu Vi thực sự là một kẻ đến để công lược.

 

Nhưng nhiệm vụ thực sự của ta là…

 

Trở thành "Bạch Nguyệt Quang đã chết" trong lòng Chu Tề và Chu Tử Hào.

 

Nói một cách đơn giản là, ta phải chinh phục Chu Tề và Chu Tử Hào. Khi "độ hảo cảm" của họ đạt 100%, ta sẽ c.h.ế.t một cách tao nhã ngay trước mắt họ, từ đó trở thành "Bạch Nguyệt Quang đã chết" sẽ không bao giờ quên trong suốt quãng đời còn lại của hai người họ. 

 

Đương nhiên, ta sẽ không thực sự c.h.ế.t đi, linh hồn của ta sẽ rời khỏi thế giới này và bắt đầu kế hoạch công lược tiếp theo một cách tuyệt mỹ.

 

Sau ba năm tiến hành công lược, “độ hảo cảm” của Chu Tề và Chu Tử Hào đối với ta đã đạt tới 95%.

 

Cô ta chỉ còn một bước nữa là có thể dùng cái c.h.ế.t để rời đi rồi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...