“Cao Ánh Tuyết, tao thấy mày đừng nên chuyện với tao, tao có thói ở sạch. Dù sao thì lớp mặt nạ kia cũng không che giấu chỉ số thông minh ít ỏi của mày đâu. Còn chút sức lực không chạy nhanh đến bệnh viện, một lát nữa mà ch-ếc thì mày sẽ không đấu với tao nữa.”
Cao Ánh Tuyết vừa nghe thấy không còn cơ hội tranh đoạt đồ với tôi, vội vã gọi quản gia lái xe đưa ta đến bệnh viện.
Chờ đến khi Cao Ánh Tuyết trở về, tôi đã nhàn nhã uống trà chiều ở trong vườn hoa.
Cao Ánh Tuyết nhanh chóng chạy đến chỗ tôi, kiêu ngạo mà ngẩng cái cổ như cổ gà của ta.
“Cao Y Nhụy, mày xem, khi cha mẹ biết tao bị thương, đã chạy ngay tới bệnh viện chăm sóc tao, mua cho tao một cái túi để dỗ dành bù đắp nữa… mày thì sao? Đã trở lại thì thế nào, còn không phải cái gì cũng không có.”
Tôi gật gật đầu: “Ừ, không sao cả, tao sẽ bảo ba Cao chuyển thẳng tiền vào trong thẻ của tao. Chỉ có kẻ ngu mới đi mua túi, tiền mặt nhiều như , trực tiếp cầm đi đầu tư mỗi ngày lấy lợi tức còn hơn.”
“A, mày chọc cho ba tức đến như thế rồi mà còn đòi ông ấy đưa tiền cho mày? Đừng .”
“Ai da, mà sự thật là thế thì sao bây giờ? Đại tiểu thư nhà họ Cao chính là tao. Mày không thấy báo chí viết như thế nào sao?”
Tôi có lòng tốt mà đưa tờ báo trên bàn cho Cao Ánh Tuyết.
Đập vào mắt là mấy chữ thô to đậm nét: “Nhà họ Cao đã tìm đại tiểu thư bị mất tích! Khuynh quốc khuynh thành! Nhị tiểu thư tự phanh ng-ực lộ zú?!”
Mà phía dưới lại có thêm hình ảnh minh họa, một tấm là tôi đang xinh đẹp lòng người, tấm còn lại là ảnh chụp không đứng đắn của Cao Ánh Tuyết đang ngồi dưới đất. Phóng viên còn tốt bụng mờ mặt cùng ng-ực thay ta.
Cao Ánh Tuyết tức giận đến phát run, xé nát bét tờ báo.
Tôi hì hì, thong thả uống trà, có lòng tốt mà nhắc nhở ta: “Xé đi xé đi, còn nhiều lắm. Trên mạng còn có cả bản full hd chất lượng cao màu sắc rực rỡ hơn.”
“Cao Y Nhụy, sao mày không ch-ếc đi!”
Cao Ánh Tuyết vung tay hất văng chén trà tôi cầm, nước trà bắn ra ướt một góc váy của tôi.
A, váy này cộng thêm tiền bồi thường thiệt tinh thần, tùy tiện tính gấp mười lần giá cả là rồi.
Sau khi nghĩ kỹ, tôi lại rồi rót một chén khác, sau đó đứng dậy cầm chén trà đổ từ trên đầu Cao Ánh Tuyết xuống.
“A!!!”
Tôi vươn tay tát ta một cái, khi ta hung dữ quay đầu lại mà chằm chằm tôi, tôi giả bộ kinh ngạc thốt lên.
“Em à, em lại phát bệnh sao, cư nhiên tự tát mặt mình như thế?”
Vốn dĩ khuôn mặt của em đã rộp như bột mì ủ quá giờ, hiện tại lại biến thành hình dạng giống như x-á-c ch-ếc trôi sủi bọt nước lâu rồi.”
Em như , xấu đến đau mắt chị, biết sao bây giờ!”
Vừa tôi vừa khoa trương bộ dáng kinh sợ đúng lúc ngẩng đầu liền thấy một người đàn ông bước tới cửa.
Người đàn ông này là thanh mai trúc mã của tôi, đời trước sau khi trở thành trai tôi, lại còn ngủ với Cao Ánh Tuyết.
Bạn thấy sao?