Sống Lại Thiên Kim [...] – Chương 12

Tôi nhanh chóng mở album ra.

Cao Ánh Tuyết muốn lao lên đoạt lại di , lại bị tôi tát một cái ấn ở trên bục giảng, chân tôi đạp mạnh, đè sau eo ta.

“Em cưng của chị, xem đi, đây là cái gì thế?”

Tôi lại “vô ” kết nối di của ta lên màn hình máy chiếu.

Toàn bộ màn hình lớn đều hiện lên ảnh chụp cấm trẻ em dưới mười tám tuổi của Cao Ánh Tuyết, hơn nữa còn có video với nhiều người đàn ông khác nhau.

Vừa rồi, thậm chí tôi còn tốt bụng mà giúp ta chế tác thành album, tự truyền phát thông tin.

Còn chuyện vì sao tôi biết di ta lại có thứ này?

Ừm… Dù sao thì đời trước sau khi tôi ch-ếc đã biết không ít bí mật đâu.

Tôi sung sướng liếc màn hình, ở phía dưới mọi người như muốn nổ tung.

“Mẹ kiếp! Chúng ta có thể xem cái này sao!”

“Trời ạ! Thật ghê tởm!”

“Tôi nhớ ra rồi! Lúc trước trong bữa tiệc của nhà họ Cao, còn có ảnh chụp ta bị lộ ng-ực!”

“Ah, cậu đến cái này thì tôi nhớ ra rồi! Lúc ấy ta còn là Cao Y Nhụy cố ý xé lễ phục của ta!”

“Tôi thấy chính là ta đang thèm khát d-ụ-c thì có!”

Trong những tấm ảnh chụp với những người đàn ông, trong đó có một người mà mọi người đều rất quen thuộc.

Tôi về phía nhân vật chính trong bức ảnh, Vương Cảnh Dật.

Bạn học xung quanh đều vừa nhỏ giọng thảo luận, vừa đ-á-n-h giá ta.

Vương Cảnh Dật nhanh chóng đứng dậy, vội vàng phủ nhận: “Nhuỵ Nhuỵ, em tin ! Anh với ta không có quan hệ gì! Là, là ta quyến rũ ! Cô ta… đ-ánh thu.ốc ! Vốn dĩ không hề tỉnh táo!”

Đúng là ch-ếc , ta nghĩ ánh mắt thèm khát lại ngu xuẩn của ta trong ảnh chụp kia là không khí sao?

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...