Sống Lại, Thay Lòng [...] – Chương 1

Kết hôn với Cố Hàn năm năm, ta bao nuôi trong khách sạn bị phanh phui ra ngoài, khiến ai ai cũng hay biết.

Để không khiến ta phải mang tiếng “tiểu tam,” Cố Hàn cầm tờ thỏa thuận ly hôn tìm đến tôi, : “Thầy Giản năm xưa đã giúp đỡ , trước khi lâm chung còn nhờ chăm sóc tốt cho Giản Hi. Bây giờ xảy ra chuyện như , không thể ngơ.”

Những năm qua, Giản Hi luôn là lựa chọn đầu tiên của Cố Hàn.

Kiếp trước, khi nghe những lời này, tôi đã suy sụp đến mức ầm ĩ, nhất quyết không chịu ly hôn.

Đến khi tôi mắc chứng trầm cảm nặng, chỉ vì một câu của Giản Hi: “Chị trông chẳng giống người đang bệnh chút nào,” Cố Hàn liền khẳng định tôi giả bệnh, nghĩ tôi đang chơi trò lạt mềm buộc chặt, liền lập bẫy tôi ngoại và trực tiếp khởi kiện ly hôn.

Khi ấy, tôi mới hiểu ra, tôi mãi mãi không thể so với ân cứu mạng. 

Trong cơn tuyệt vọng, tôi đã 44.

Mở mắt ra lần nữa, tôi không do dự mà ký ngay vào tờ thỏa thuận ly hôn.

1

“Sơ Đường, đợi chuyện này qua đi, chúng ta lại kết hôn không?”

Trong khuôn viên biệt thự, khi tôi đang ngồi thẫn thờ trên ghế đá, Cố Hàn dẫn theo Giản Hi bước tới trước mặt tôi.

Ba tiếng trước, Giản Hi bị cánh săn tin tung ra tin đồn là nhân của Cố Hàn, cả mạng xã hội đều đào bới quá khứ của ta, chửi là “tiểu tam” chen chân vào mối ngọt ngào giữa tôi và Cố Hàn, là kẻ hoại.

Hình tượng người chồng vợ của Cố Hàn sụp đổ trong nháy mắt, giá cổ phiếu của tập đoàn Cố Thị bắt đầu lao dốc.

Kiếp trước, khi Cố Hàn cầm thỏa thuận ly hôn đến tìm tôi, tôi tức giận đến mức nhổ hết những khóm hồng trồng cho tôi trong sân, điên cuồng chất vấn mối quan hệ giữa ta và Giản Hi.

Rõ ràng chỉ là con của ân sư, rõ ràng có hàng ngàn cách để giải quyết.

Vậy mà ta lại chọn cách hy sinh tôi, chỉ để tránh cho bệnh trầm cảm của Giản Hi thêm nặng. Nhưng điều mà Cố Hàn không biết là, trong khoảng thời gian scandal bùng nổ, tôi cũng bị chẩn đoán mắc chứng trầm cảm mức độ trung bình.

“Sơ Đường.”

Cố Hàn lại gọi tên tôi lần nữa, kéo tôi đang thất thần trở về hiện tại.

Tôi cúi đầu, ánh mắt rơi vào bản thỏa thuận ly hôn đặt trên bàn đá.

Anh ta quỳ một chân bên cạnh chân tôi, đôi mắt sâu thẳm tôi chăm , lòng bàn tay nóng rực bao trọn lấy tay tôi, giọng mang theo ý dỗ dành: “Sơ Đường, coi như vì , không?”

“Chúng ta tuyên bố với bên ngoài rằng hôn nhân của chúng ta đã sớm hữu danh vô thực, rằng từ một năm trước cả hai đã có ý định ly hôn, chỉ là chưa tìm thời điểm thích hợp.”

Tôi im lặng thật lâu không trả lời.

Giản Hi đứng sau lưng , mặc một chiếc váy trắng dài, trên vai khoác chiếc áo vest của Cố Hàn. Môi ta tái nhợt, viền mắt đỏ hoe.

“Chị Sơ Đường, cầu xin chị giúp em không?”

“Mẹ em cũng vì bị bạo lực mạng mà trầm cảm tự sát. Em không muốn đi theo vết xe đổ của mẹ mình. Chị ơi, em quỳ xuống cầu xin chị...”

Lời vừa dứt, khi ta chuẩn bị cúi xuống quỳ, Cố Hàn đã nhanh chóng đứng lên, đỡ lấy ta, rồi quen thuộc ôm ta vào lòng.

Sắc mặt ta khó coi, giọng trầm thấp quát: “Em ?”

Giản Hi nghẹn lại, giọng điệu yếu ớt, mang theo tiếng nức nở, rồi cúi mắt giấu đi đôi mắt đẫm lệ.

“Em... em chỉ muốn chị dễ chịu hơn một chút.”

Cố Hàn ngay lập tức lộ vẻ mất kiên nhẫn, hàng lông mày nhíu chặt lại. Anh ta về phía tôi, sự dịu dàng ban nãy hoàn toàn biến mất.

“Sơ Đường, đến đây không phải để thương lượng với em.”

“Chuyện này đã quyết định rồi. Nếu em không muốn ly hôn, thì đừng trách …”

Tôi hờ hững ngẩng đầu thẳng vào ánh mắt ta, khiến câu của ta lập tức dừng lại.

Nhưng tôi biết định gì.

Anh muốn : “Sơ Đường, thủ đoạn của , em không phải không biết. Anh có hàng ngàn cách để khiến em ngoan ngoãn ký tên.”

“Nếu phải ra tòa ly hôn, em cũng không thể nào thắng nổi đội ngũ luật sư của Cố Thị.”

Đó chính là những lời ta từng ở kiếp trước. Sau đó, tôi bị ta sắp đặt, bị ép lên giường của mấy người mẫu nam, bằng chứng ngoại không thể chối cãi.

Chỉ sau một đêm, tôi trở thành một người đàn bà lăng loàn, bị dư luận phỉ nhổ.

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...