Giang Nghiên đập ly rượu: "Ngươi bớt xấu nàng, ngươi ghen tị nàng hát tốt hơn ngươi nên tung tin đồn nhảm nàng. Ngươi hận nàng đương với ta nên tìm cách khó, nhục nàng. Nghê Nhi, ta không nghĩ tới ngươi là người như "
Ta dùng đầu ngón tay lau đi rượu: "Ta những thứ này cho ngươi, là vì tốt cho ngươi."
"Vì tốt cho ta?"
Giang Nghiên bỗng nhiên trở nên rất kích , "Các ngươi đều vì ta tốt, có ai đứng trên lập trường của ta mà suy nghĩ không? Ta không thích đọc sách, ta thích ca diễn, cha cùng Xuân Nương thiên vị buộc ta đọc sách, các sư huynh đệ luôn để cho ta thi cử tốt có tiền đồ, giúp bọn họ thoát khỏi thân phận thấp hèn. Cha buộc ta bấu víu quyền quý cưới ngươi, rõ ràng ta là Tiểu Điệp nha. Tại sao cuộc đời ta lại phải đi theo theo ý tưởng của các ngươi? Ta cảm thấy bản thân tựa như bị người khác bóp cổ, không cách nào hô hấp a!"
Nếu như ở đời trước, ta nhất định sẽ im lặng rơi lệ, tận khuyên can.
Nhưng cái này lần, ta không có.
Ta uống cạn miếng rượu cuối cùng: "Giang Nghiên, chuyện đã đến nước này, ta không thêm nữa. Đường đều là mình chọn, kết quả tốt xấu cũng do mình gánh vác, ngươi tự thu xếp ổn thỏa đi."
Ta đem khóa bạc trên cổ cởi xuống, đặt ở trên bàn trước mặt Giang Nghiên: "Đây là khóa bạc gia truyền chí bảo của nhà ngươi, là truyền cho con dâu. Hôm nay ta trả lại cho ngươi, ngươi đưa cho Tiểu Điệp đi. Chúng ta không thiếu nợ nhau, mỗi người trân trọng."
Dứt lời ta xoay người rời đi.
Bên ngoài tuyết ngừng rơi có chút lạnh.
Ta giơ hai cánh tay, mặc cho gió mát quất vào mặt, nguyên lai buông xuống lại nhẹ nhàng như .
Ta cùng cha , khuyên không , cũng không muốn khuyên, cả đêm thu xếp hí phục và trang sức, cùng đại sư huynh đi nhà hát Điền Hương Thân biểu diễn.
Đi ra ngoài biểu diễn mấy ngày nay, ta hát tận hứng lại vui vẻ.
Sau khi trở về liền nghe Giang Nghiên cùng Mạnh Tiểu Điệp đã bỏ trốn.
Cha tức giận đến đổ bệnh, nằm liệt giường không dậy nổi, các sư huynh đệ người người đều hận Giang Nghiên đến nghiến răng nghiến lợi, mắng tiểu t-ử này bị chìu hư, dẫn kẻ họa vào nhà, sau này sẽ có ngày hắn sẽ hối hận.
Ta cũng không gì, tận tâm tận lực hầu hạ trước giường của cha.
Bất luận như thế nào, đây đều là Giang Nghiên tự mình lựa chọn.
Bạn thấy sao?