Sống Lại Ta Không [...] – Chương 2

Mãi đến khi trong phòng chỉ còn lại hai người, hoàng thượng mới bắt đầu dỗ: “Tố Tâm ngoan, đừng khóc nữa. Nếu con lại khóc, mẫu phi con trên trời có linh thiêng cũng không thể an giấc , bà ấy sẽ đau lòng biết bao nhiêu!”

Tố Tâm lau khô nước mắt: “Phụ hoàng, đêm qua con mơ thấy mẫu phi, mẫu phi rất nhiều lời kỳ lạ.”

Hoàng thượng: “Vậy sao! Nàng ấy cái gì?”

Tố Tâm: “Mẫu phi phụ hoàng thương nhất chính là Tố Tâm, nên Tố Tâm cũng phải chăm sóc cho phụ hoàng thật tốt, không phụ hoàng lo lắng hao tổn tinh thần.”

Hoàng thượng: “Đúng ! Phụ hoàng thương mẫu phi con nhất, con là miếng thịt nơi đầu quả tim của trẫm và Linh Nhi, sao phụ hoàng có thể không thương con chứ. Chỉ tiếc là phụ hoàng là thiên tử lại không thể cứu sống mẫu phi con, ai!”

Tố Tâm: “Phụ hoàng đừng thương tâm, con không trách người, mẫu phi cũng chỉ hy vọng chúng ta đều có thể bình an vô sự.”

Hoàng thượng: “Mẫu phi con còn cái gì.” Hoàng thượng cũng thường mơ thấy Linh Nhi, mọi thứ về nàng hoàng thượng đều muốn biết, cho dù chỉ là một giấc mộng có liên quan đến nàng.

Tố Tâm: “Mẫu phi gì mà phụ hoàng và tỷ đệ Tâm Nhi sẽ gặp kiếp nạn lớn vào nhiều năm sau, phụ hoàng là chân long thiên tử có thể không sao cả, Tâm Nhi lại…… Hoằng Nhi cũng là rồng chưa thành hình. Nếu Tâm Nhi xảy ra chuyện, Hoằng Nhi cũng sẽ không còn.”

Hoàng Thượng: “Thật sao! Mẫu phi con thật sự Hoằng Nhi cũng là rồng ư, thật trùng hợp với ý của trẫm, trẫm nhất định phải bảo vệ các con cho tốt. Nói như long khí của Hoằng Nhi là ở trên người con, mẫu phi con có sao để hóa giải không?”

Tố Tâm: “Đúng đúng đúng, mẫu phi không thể chỉ dựa vào phụ hoàng, bảo Tâm Nhi không thể né tránh, nhất định phải chăm sóc tốt cho đệ đệ.” Tố Tâm cũng không biết nên thế nào, mới có thể giống như lời của một đứa trẻ. Hiện tại thật vất vả nàng mới có một cơ hội lại từ đầu, bất kể thế nào nàng cũng phải bắt lấy cơ hội này. Cũng bởi vì sự sủng ái của Hoàng Thượng đối với mình, nàng mới dám ra lời khó tin đầy trăm ngàn chỗ hở như .

Hoàng thượng: “Ý mẫu phi con là bảo con đứng ra gánh vác hết thảy điều này, Tâm Nhi đáng thương của ta, vẫn còn là một đứa bé mới bảy tuổi, phụ hoàng vốn muốn cho con một tiểu công chúa cả đời vô lo vô nghĩ. Không ngờ rằng phụ hoàng lại không bảo vệ con , nếu mẫu phi con đã báo mộng cho con, có thể thấy huống nghiêm trọng. Nhưng con đừng sợ, phụ hoàng sẽ giúp con.” Cho dù là có người dạy nàng ra những lời này, nếu tốt cho nàng, hoàng thượng cũng có thể dung túng. Nhưng nếu có người vọng tưởng muốn xuống tay từ trên người Tố Tâm, lẽ tất nhiên hoàng thượng sẽ không dễ dàng tha thứ cho hắn. Hơn nữa hoàng thượng đã cẩn thận quan sát một hồi, phát hiện Tố Tâm rất có tài lược, lúc này mới yên tâm hoàn toàn để nàng xử lý.

Tố Tâm: “Tâm Nhi không sợ! Chỉ cần phụ hoàng và hoàng đệ tốt, là Tâm Nhi sẽ tốt.”

Hoàng thượng: “Thật là nữ nhi ngoan của phụ hoàng.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...