Sống Lại Một Đời, [...] – Chương 12

12.

Xe của Tống Tuyết Thu có lắp định vị GPS, rất nhanh tôi đã tìm ra tung tích của Linh Nguyệt.

Không ngờ Khuông Tự Thăng lại đưa Linh Nguyệt và đứa trẻ đến ngôi nhà cũ ở quê của Lý Thúy, tôi vừa đến gần đã nghe thấy một tiếng gầm.

"Tôi cho biết, Triêu Dương là của tôi, không ai có thể cướp đi !"

"Trầm Chiêu Đễ, mụ đàn bà đê tiện đó, nếu không phải vì bà ta, sao ba mẹ tôi lại chết thảm như ?"

"Đều là do bà ta , bà ta nợ tôi, cả đời cũng trả không hết, là con bà ta, cũng đáng chết, nếu có thể phối hợp với tôi, đưa Triêu Dương trở về tay tôi, tôi cũng không phải không thể cho một con đường sống, dù sao, cũng là mẹ đẻ của con tôi..."

Giọng run rẩy của Linh Nguyệt lại vang lên: "Vậy còn Lâm Thanh thì sao?"

"Con đàn bà đê tiện đó, kiếp này, tôi sẽ không để nó chết tử tế đâu!" Tinh thần Khuông Tự Thăng không ổn định, nghe ý ta, tôi đột nhiên ý thức , ta rất có thể cũng tái sinh rồi.

"Linh Nguyệt, vẫn là em tốt, trên đời này chỉ có mình em tốt với thôi, chúng ta bắt đầu lại từ đầu không..."

"Anh mau buông tôi ra, cứu mạng!"

Ngay khi Khuông Tự Thăng đè Linh Nguyệt xuống, tôi cùng cảnh sát xông vào.

Trước khi tìm thấy Linh Nguyệt, tôi không báo cảnh sát, tôi tìm ra nơi ẩn náu của họ rồi mới dối là gặp vụ bắt cóc nên báo cảnh sát.

Khuông Tự Thăng bị đè xuống đất, tôi lao tới ôm Linh Nguyệt vào lòng: "Không sao rồi, không sao rồi."

Ở chỗ không ai thấy, Linh Nguyệt liếc mắt ra hiệu với tôi.

Tôi biết con bé đã lấy bằng chứng Khuông Tự Thăng bắt cóc tống tiền, chiếc máy ghi âm đặt trong tã lót của cháu , ghi lại toàn bộ chứng cứ tội ác của Khuông Tự Thăng.

Lần này tôi nhất định phải khiến ta hối hận suốt đời.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...