Sống Lại, Hoa Khôi [...] – Chương 10

Tôi đã đánh giá thấp sức mạnh của đàn ông và phụ nữ, thấy rõ hơi nóng rát đang áp xuống ngón tay mình…

 

"Thẩm Yến, là chưa đủ sao?" Tôi ta trừng trừng, nước mắt lặng lẽ rơi xuống.

 

Ký ức về vụ tai nạn xe hơi ở kiếp trước bất ngờ ùa về.

 

Lúc đó, tôi lê lết cơ thể gần như mất cảm giác, từ trong chiếc xe có thể phát nổ bất cứ lúc nào bò ra.

 

Máu dính đầy mắt, không phân biệt đâu là đường sống.

 

Chỉ có một ý nghĩ duy nhất: vì Thẩm Yến và đứa bé, tôi không thể chết…

 

Vết thương lớn trên người tôi cọ xát với mặt đường nhựa nóng bỏng, từng chút bò ra một con đường máu.

 

Nếu không nhờ người tốt bụng đi ngang đưa tôi vào viện, có lẽ tôi đã chết tại chỗ vì mất máu quá nhiều.

 

Giá như tôi biết trước, mở mắt ra là phải đối diện với nỗi đau tê liệt nửa thân trên, đối diện với sự thật Thẩm Yến ngoại ngay trong hôn nhân, đối diện với sự kiêu ngạo khiêu khích của Phó Lê…

 

Có lẽ tôi đã không bò ra nữa.

 

Tôi đã vì ta mà đánh đổi cả một đời, vẫn chưa đủ sao?

 

Sống lại một lần nữa, ta vẫn không chịu buông tha cho tôi sao?

 

Có lẽ vì ánh trừng trừng của tôi khiến ta chột dạ, cuối cùng Thẩm Yến cũng thả tay ra.

 

Giây tiếp theo, một mùi khét lẹt của da thịt bốc lên cùng tiếng "xèo" vang vọng.

 

14

 

"Aaa!" Tiếng hét mất kiểm soát của người phụ nữ vang lên khắp phòng trang điểm. 

 

Một nhóm người ùa vào.

 

"Tại sao lại..." Phó Lê gào lên với Thẩm Yến, chằm chằm vào bàn tay bị bỏng của ta, rồi liếc mắt mọi người trong phòng trang điểm, đành phải cắn răng nuốt giận vào.

 

Vừa rồi, vào khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Thẩm Yến đã chắn trước mặt tôi. 

 

Phó Lê không kịp phản ứng, cây uốn tóc đã in dấu bỏng lên mu bàn tay của ta.

 

"Không sao, là tôi bất cẩn bị bỏng thôi." Thẩm Yến phẩy tay, trấn an mọi người.

 

"Trời ơi! Nghiêm trọng thế này, Thẩm, chúng ta phải đến bệnh viện xử lý ngay!"

 

"Không sao đâu, cho tôi mượn hộp y tế không?"

 

Mọi người tản ra, Thẩm Yến kéo Phó Lê rời khỏi, tôi ngồi phịch xuống ghế, hai chân có chút mềm nhũn.

 

Đầu lưỡi đắng chát, cảm giác ngổn ngang trăm mối.

 

Những đau khổ và mùi máu tanh của hai kiếp vừa rồi đan xen trong khoảnh khắc.

 

Tôi đã tìm đủ mọi cách để tránh xa Thẩm Yến và những người bên cạnh ta, không cách nào thoát khỏi quá khứ.

 

Những cuộc giãy giụa tôi từng trải qua đều là hiện thực đã từng tồn tại.

 

Nó không vì tôi trùng sinh mà biến mất hoàn toàn.

 

Những hình ảnh và ký ức đó, cuối cùng sẽ luôn đi theo tôi cả đời, cho đến khi chết.

 

Thẩm Yến, dù không phải là của kiếp trước, dùng những sai lầm trước đây để trừng bây giờ là không công bằng.

 

Nhưng tôi là người phải chịu đựng nỗi đau của cả hai kiếp, đã từng lựa chọn sao?

 

15

 

Tôi gặp Bạch Thừa trước khi lên sân khấu.

 

Hiện trường bận rộn và ồn ào, chúng tôi nhau từ xa, giữa một đám đông thí sinh và nhân viên.

 

Cả hai trao nhau một nụ , không cần nhiều lời.

 

Mấy năm không gặp, Bạch Thừa đã rũ bỏ sự ngông cuồng của tuổi trẻ, càng trở nên tuấn tú, mang theo ánh hào quang của vô số ca khúc vàng và album đứng đầu bảng xếp hạng.

 

Như trước đây, vừa xuất hiện đã trở thành tâm điểm của toàn trường quay.

 

Phó Lê không thể rời mắt khỏi , hoàn toàn phớt lờ người trai bên cạnh.

 

Tôi chưa từng nghe Bạch Thừa nhắc đến Phó Lê, có lẽ sau khi ra nước ngoài, đã đoạn tuyệt với người em kế này.

 

Kẻ có vẻ như từng đi qua vạn hoa, ai ngờ lại thuần khiết đến thế.

 

Thỉnh thoảng trong cuộc gọi video, phàn nàn với tôi rằng, cùng phòng người Ý của uống say rồi cứ đòi cướp đi nụ hôn đầu của .

 

Những chuyện đó chỉ là sau này.

 

Trong vòng chọn huấn luyện viên, hiện trường đã xảy ra sự cố bất ngờ.

 

Đêm đó đứng đầu bảng tìm kiếm.

 

Trong buổi livestream, Phó Lê và một thí sinh khác, Ôn Khả Ngôn, vì tranh nhau vị trí cuối cùng trong đội của Bạch Thừa mà đánh nhau túi bụi.

 

Thậm chí còn xé rách trang phục biểu diễn của đối phương.

 

16

 

[Mẹ ơi! Đây chắc là sự cố livestream lớn nhất năm nay…]

 

[Đánh nhau rồi đánh nhau rồi… đạo diễn giỏi quá, không chuyển cảnh luôn!]

 

[Một chương trình âm nhạc hay mà bị cho ô nhiễm, ở đâu có mấy kẻ nổi tiếng mạng thì ở đó thành bãi rác!]

 

[Có vài người chỉ giỏi lật ngược thế, bản chất tệ thì đừng đổ lỗi cho danh phận.]

 

[Tôi chỉ muốn xem chương trình đàng hoàng thôi, ai ngờ thí sinh lại trò này, là kịch bản hay đánh thật ?]

 

[Cắt xén đủ kiểu, ai mà chấp nhận hy sinh để phối hợp chứ! Bạn có thấy không, mặt Bạch Thừa xanh mét luôn kìa.]

 

[Nam thần của tôi vừa về nước tham gia chương trình đầu tiên đã gặp phải chuyện này, thật là khổ mà…]

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...