Hạc Thành Châu bất kể gi-ếc người phóng hoả ra sao thì đều giữ vững nụ trên môi.
Không khó hiểu khi nhiều người lại sợ hắn.
Ta không mong đợi hắn sẽ thay ta.
Kiếp trước, trong cuộc chiến tranh giành quyền lực, Tĩnh vương thất bại, lại liên lụy đến phụ thân ta.
Sau này, chính Hạc Thành Châu là người đứng ra bảo vệ tính m-ạ-ng cho phụ thân và ca ca ta, đồng thời bảo vệ Tạ gia ta tránh khỏi liên lụy.
“Hạc Thành Châu, cảm ơn ngươi.” Ta với Hạc Thành Châu.
Cảm ơn vì những chuyện ngươi đã cho Tạ gia ta ở kiếp trước.
Vì giữ tính m-ạ-ng cho phụ thân ta, hắn đã phải chịu ba mươi đại bản. Ba mươi đại bản, đối với hắn, đã gần như lấy đi nửa cái m-ạ-ng của hắn.
Sắc mặt Hạc Thành Châu thay đổi:
“Ta chỉ ngẫu nhiên sự thật thôi, Vương phi không cần phải khách sáo.”
Ta đưa tay ôm lấy Hạc Thành Châu:
“Hạc Thành Châu, ngày đó ta muốn bái đường cùng ngươi, sao ngươi lại chạy trốn?”
“Vương phi, ngươi không bậy.”
Hạc Thành Châu bị ta cho sợ hãi, hắn nhanh ch-óng đưa tay bịt miệng ta lại
Ta chằm chằm vào Hạc Thành Châu ở trước mặt, đầu lưỡi liếm vào tay hắn.
Hạc Thành Châu như bị sét đ-á-nh. Một nam nhân chưa thành thân như hắn, lại bị ta khinh bạc như .
Hắn đột ngột buông ta ra, chỉ vào ta, hồi lâu không nên lời.
“Tạ….. Tạ tiểu thư, sao ngươi có thể tùy tiện như , hai chúng ta, hai chúng ta…”
“Hai chúng ta thì sao ? Chu Ngạn Thần và ta không có bái đường cũng không có viên phòng. Theo lý mà , không thể coi ta và hắn là phu thê .” Ta thẳng với Hạc Thành Châu.
Sau này, Chu Ngạn Thần mưu phản và ch-ếc.
Ta hoàn toàn không có cách nào có thể chung sống với hắn tới cuối đời.
Bây giờ từ ta chỉ đang tìm cách trả thù mà thôi.
Bạn thấy sao?