Song Diện Thế Tử [...] – Chương 12

Nàng ấy một cành hoa lê đưa cho hắn: "Diễm tĩnh như lồng nguyệt, hương hàn chưa đuổi gió. Đào hoa uổng chiếu địa, cuối cùng bị hồng nhan(*). Ngươi có thể hoa lê, không nhất thiết phải tranh giành với hoa đào."

(*) Có thể hiểu là: "Duyên dáng lặng lẽ như trăng trong lồng, hương thơm thanh khiết chầm chậm theo gió bay đi. Hoa đào chiếu rọi mặt đất, cuối cùng cũng bị chê vì vẻ đẹp kiêu sa.” Câu này dùng hình ảnh hoa đào và hoa lê để khuyên nhủ ai đó rằng họ có thể tìm cho mình một con đường riêng, không cần phải ganh đua hay so bì với người khác. Sự duyên dáng và thanh khiết của hoa lê, dù không nổi bật như hoa đào, vẫn có giá trị riêng.

"Sau này tôi sẽ tướng quân, nếu lúc đó ngươi nghe danh ta nhớ đến tìm ta. Ta nghĩ, ngươi có thể quân sư của ta."

"Nếu lúc đó ngươi ta hài lòng."

Tiểu nương rất tự tin.

Mục tiêu rõ ràng, nàng ấy sẽ tướng quân, nhất định sẽ .

Tiêu Hàn Lâm biết nàng ấy đang vụng về an ủi hắn, điều kỳ lạ là, điều này rất hiệu quả.

Bấy lâu nay luyện võ không thành, chỉ có thể người khác tiến bộ, nỗi buồn tích tụ phút chốc tan biến.

Tiêu Hàn Lâm nhận cành lê từ tay tiểu nương, khi rời đi, hắn hỏi: "Tên nàng là gì?"

"Ngươi không nghe đám người đó sao? Ta tên Chiêu Hoa."

Nàng ấy biết đám người đó xấu mình.

Nhưng không để tâm, nên không tính toán.

Nàng một ngày nào đó sẽ dùng thực lực khiến họ tâm phục khẩu phục...

Sau ngày đó, Tiêu Hàn Lâm tìm đến tướng lĩnh quân đội, tự thú.

Tướng lĩnh hoảng sợ, không để lộ, phái người lén đưa hắn về kinh thành.

Việc đầu tiên khi về là hắn chăm sóc cành lê sắp héo.

Việc thứ hai là tự giác quỳ ở từ đường, rồi mở miệng trước khi Trấn Nam Hầu nổi giận.

"Cha, con muốn học, xin cha tìm thầy giỏi nhất cho con."

Hồi ức chấm dứt.

Tiểu nương trong ký ức và nữ nhân trước mặt dần hòa một.

Tiêu Hàn Lâm : "Chiêu Hoa, đã lâu không gặp."

13

Sau khi Tiêu Hàn Lâm giải thích, mọi thứ trở nên rõ ràng hơn trong đầu ta.

"Thì ra là ngươi."

Tiêu Hàn Lâm ta, có vẻ hơi ngỡ ngàng: "Nàng vẫn chưa hiểu sao?"

Ta ngạc nhiên: "Ta nên hiểu gì?"

Nhìn vào khuôn mặt hắn, ta đột nhiên cảm thấy một linh cảm bất ngờ.

Hạ Vãn Nhi rằng Tiêu Hàn Lâm có một người đặt trong tim, người đó đã qua đời...

Quản gia Tiêu Thế tử rất thích hoa lê, vì đó là món quà của một người cực kỳ quan trọng.

Những chi tiết này dường như đang về ta?

Ta buột miệng: "Ngài không phải là... thích ta chứ?"

Tiêu Hàn Lâm khẽ: "Ta nghĩ ta đã biểu đạt đủ rõ ràng rồi."

Ta suy nghĩ lại, quả thực là rõ ràng. Chỉ tại ta đã hơi chậm hiểu trong chuyện này rồi.

Bây giờ, khi đã ra sự thật, ta cảm thấy hơi lúng túng, liền chuyển chủ đề một cách cứng nhắc.

"Được rồi, bỏ qua chuyện này đã." Ta lấy lại vẻ nghiêm túc, "Giờ chúng ta hãy về chuyện của ngài và Ba Thạch Đồ."

Tiêu Hàn Lâm hỏi ta: "Nàng thật sự nghĩ ta sẽ việc thông đồng với kẻ thù để phản quốc sao?"

Một người từ nhỏ đã muốn tướng quân, thậm chí rời khỏi nhà để giấu thân phận vào quân đội, có thể khi trưởng thành lại trở thành kẻ phản bội sao?

Ta nghĩ không. Bởi vì ta cũng là người như , phải không?

Ta suy nghĩ một lúc: "Vậy bản đồ phòng thủ là giả?"

"Không, là thật."

Ta kinh ngạc.

Tiêu Hàn Lâm bắt đầu về những điều ta chưa biết.

Chẳng hạn, gián điệp Thổ Phồn đã phát triển đến một mức độ nhất định trong Đại Tề, thậm chí còn lập ra tổ chức, xâm nhập vào mọi ngóc ngách.

Và bản đồ phòng thủ Bắc Mạc đã rơi vào tay Ba Thạch Đồ từ một tháng trước.

Hắn ta tìm Tiêu Hàn Lâm hợp tác chỉ để thử nghiệm tính xác thực của bản đồ đó mà thôi.

Ta suy nghĩ một lúc, rồi cuối cùng hiểu ra.

"Ba Thạch Đồ là kẻ cực kỳ thận trọng, sẽ không dễ dàng hợp tác với ngài như . Hắn chắc chắn đã tìm hiểu về ngài và gia đình ngài. Vậy nên, từ lúc ngài đồng ý hợp tác với hắn, mọi chuyện đã có gì đó không đúng trong mắt Ba Thạch Đồ. Vậy nên, hắn chưa chắc đã tin vào bản đồ phòng thủ mà ngài đưa cho."

Hai bên chỉ là đang thử thách lẫn nhau, ai cũng không tin ai.

"Nếu hắn cho rằng bản đồ phòng thủ của ngài là giả, thì khi nhận bản đồ thật từ thuộc hạ, hắn có thể sẽ nghĩ rằng bản đồ đó cũng là giả, và sẽ nghi ngờ tổ chức gián điệp Thổ Phồn đã bị xâm nhập bởi người của Đại Tề."

"Hắn sẽ nghi ngờ rằng tổ chức gián điệp của hắn đã bị xâm nhập bởi người Đại Tề, chỉ để dùng một bản đồ giả lung lay lòng tin của hắn."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...