Tôi suy nghĩ kỹ càng, gắp cho Thời Mạn và Lê Gia mỗi người một miếng thịt, rồi nhẹ giọng hối lộ:
"Đừng gửi tin nhắn cho Tống Nghiêm Tư."
Hai người Thời Mạn và Lê Gia: "?"
Tôi lại nháy mắt với hai chị , lời ra người khác kinh ngạc: "Anh ta cũng là chó liếm, lại còn tự tin quá đáng."
Tối hôm đó trong thời gian gửi tin nhắn cho đối tượng mình thích, phong cách bình luận đối với tôi hoàn toàn khác với những người khác:
[Đến đây xem chị Ngâm chọn phi tần nào.]
[Tôi cảm thấy chỉ có ấy là không tham gia show hẹn hò ha ha ha.]
[Show hậu cung của nữ đế, tôi mà.]
[Cứu mạng, biểu cảm chọn phi tần của ấy thật chảnh, thật xấu xa quá! Đột nhiên thấy ấy rất hợp với vai phản diện!!]
Tôi vuốt cằm chọn một hồi lâu, cuối cùng gửi cho đỉnh lưu.
Nội dung tin nhắn:
Tình là một tia sáng, xanh đến mức hoang mang.
Tôi hài lòng sờ cằm, cảm thấy mình quả là một thiên tài hài hước!
Không có gì ngạc nhiên, vài phút sau, đỉnh lưu Thẩm Gia Tự vui vẻ bay lên hot search.
#Thẩm Gia Tự bị cắm sừng#
#Thẩm Gia Tự là một tia sáng#
#Thẩm Gia Tự xanh đến mức hoang mang#
Cư dân mạng bắt đầu đoán già đoán non:
[Khương Ngâm chắc chắn biết cái gì đó! Đúng không!]
[Thẩm Gia Tự còn chưa có , sao lại bị cắm sừng , tôi Khương Ngâm đừng có vô lý!!]
[Anh ta còn dám lên show hẹn hò, có gì mà không thể, tôi fan của ta cũng nên tỉnh lại đi!]
[Khương Ngâm sắp tôi chết rồi, show hẹn hò này không thể không có ấy!]
7
Ngày thứ ba ở trong căn nhà nhỏ.
Tổ tiết mục đã sắp xếp cho các nam khách mời chuẩn bị hẹn hò.
Mặc dù tôi chẳng hứng thú hẹn hò với bất kỳ người đàn ông nào trong số họ ít nhất tôi cũng là một ngôi sao nữ.
Vì ngày hôm đó tôi đã đi tóc.
Sắc đẹp mới là lực lượng sản xuất hàng đầu.
Hôm nay đã lăn qua lăn lại cả ngày ở bên ngoài, tối về còn phải gửi tin nhắn.
Tôi lại bắt đầu phiền não.
Phần gửi tin nhắn của tôi đã chương trình thành một bộ sưu tập riêng.
[Thích nhất là xem chị Ngâm lật bài!]
[Chị này mỗi lần gửi tin nhắn đều không coi các nam khách mời ra gì cả!!]
[Tôi cũng thấy , thật không lịch sự, nếu không phải ấy đủ nổi tiếng, tôi thực sự sẽ nghi ngờ ấy muốn nổi tiếng đến phát điên rồi…]
[Theo những tin tức gần đây mà người ta đào trên Weibo, nhà của những nam khách mời này sụp đổ đến mức cả xà nhà cũng không còn nhỉ! Nếu tôi là Khương Ngâm, tôi cũng sẽ không coi họ ra gì!]
[Người bên trên lại biết rồi, đúng là tung tin đồn một câu, chạy đứt chân đính chính.]
[Người bên trên chắc là fan rồi, còn không biết sự thật, đính chính cái gì chứ?]
Mà trong lúc này, tôi đang vuốt cằm suy nghĩ.
Hôm nay... đến lượt Ảnh đế Hạ Dĩ Thiêm rồi phải không?
Tôi nhấn vào avatar của ta, bắt đầu soạn tin nhắn.
Diễn xuất của thật tốt.
Kết quả lần này, tôi đã đưa chính mình lên hot search.
#Khương Ngâm đánh bóng tên tuổi#
[Tôi đã từ lâu rồi, chị này chỉ thích đánh bóng tên tuổi thôi! Bây giờ đến lượt Ảnh đế, không gì nữa chứ gì? Fan của ta còn chọn phi tần gì đó, chết.]
[Đúng , tôi nhớ chị này hôm qua một tin nhắn cũng không nhận , đề cử danh hiệu có không phiếu trong show hẹn hò, chết mất!]
[Tôi cảm thấy mọi người đều bắt đầu phản cảm ta rồi, xem ta tự tự chịu đi…]
[Chị này cuối cùng cũng lộ nguyên hình, lên show hẹn hò gần như là mua cho ta một căn nhà trên hot search luôn rồi!]
Vì đến phần nhận tin nhắn.
Tôi chằm chằm vào bốn tin nhắn đó, câm lặng...
[Chị ơi, ngày mai đi công viên giải trí với em nhé? Muốn cùng chị ngồi tàu lượn siêu tốc.]
[Đưa em đi xem hài kịch. Lực Khẩu Bối Lưu.]
[Chọn cây đàn guitar nhỏ.]
[Dám đến không? (ý định ban đầu màu xanh)]
Lông mày tôi co giật dữ dội, ngượng đến mức ngón chân cũng bấu xuống đất.
Fan của tôi lập tức vươn lên:
[Ha ha ha ha, cái tát này đến quá đúng lúc!]
[Chị Ngâm bây giờ là toàn phiếu của show hẹn hò!!]
[Tuyệt quá, mấy người gửi tin nhắn này còn sợ chị Ngâm không biết là ai gửi à.]
[Cười chết mất, gửi tin nhắn còn ám chỉ mình là ai!]
[Họ muốn hẹn hò với chị Ngâm của chúng ta đến mức nào. Cô có sức hút của show hẹn hò. Làm tức chết bọn antifan hehe.]
Fan của tôi thì vui vẻ rồi.
Nhưng tôi lại cảm thấy không ổn.
Mấy người này sợ là không phải muốn đưa tôi đi hẹn hò mà là muốn bịt miệng tôi chăng?
Trong tiểu thuyết cũng đâu có đoạn này...
Không sao cả.
Khương Ngâm dũng cảm, không sợ khó khăn.
Bạn thấy sao?