"Hôm nay mới phát hiện, em rất đặc biệt."
Tôi chăm tin nhắn này với vẻ mặt nghiêm trọng.
Nội dung tin nhắn này một chữ cũng không thay đổi...
Tuy nhiên bình luận lại hiểu lầm một lần nữa:
[Biểu cảm của Khương Ngâm, không phải là đang nghĩ mà vẫn có người gửi tin nhắn cho ấy đó chứ?]
[Cười chết mất, biểu cảm của ấy thật ghét bỏ.]
5
Ngày thứ hai ở trong căn nhà nhỏ.
Tôi và Tống Nghiêm Tư sắp xếp nấu ăn cùng nhau.
Tống Nghiêm Tư đeo một cặp kính gọng vàng, trông cả người nhã nhặn, dễ gần. Bắt đầu xem xét từ hôm qua thì cách chuyện, cử chỉ của ta cũng khá lịch sự.
Nếu không phải vì trong cuốn tiểu thuyết tôi xem tôi bị ta hành hạ đến chết đi sống lại thì bây giờ chắc chắn cảm của tôi đã tăng lên gấp bội.
"Lát nữa cùng đi siêu thị chuẩn bị nguyên liệu nhé?"
Tống Nghiêm Tư cầm một cuốn sổ nhỏ, bên trong ghi đầy những món ăn mà ta vừa mới hỏi mọi người.
Tôi liếc cuốn sổ, hỏi: "Anh nấu ăn ngon lắm à?"
Anh ta đưa tay đẩy kính, : "Cũng tạm. Em muốn ăn gì? Biết đâu cũng có thể ."
Chậc, mặt người dạ thú.
"Tôi không kén chọn, nấu gì thì tôi ăn nấy."
Tôi khoanh hai tay trước ngực, gác chân ngồi trên ghế sofa, đầy ám muội.
Những khán giả không có mắt lại bắt đầu ghép đôi:
[Tại sao tôi lại cảm thấy hai người này có chút cảm giác nhỉ...? Có phải là ảo giác của tôi không?]
[Lầu trên! Không phải ảo giác đâu! Tôi cũng lọt hố rồi! Ánh mắt kéo sợi oao oao oao!]
[Ánh mắt đó của Khương Ngâm trời ơi, trong sự trêu chọc lại có chút chiếm hữu! Lọt hố rồi!]
[CP ngang tài ngang sức! Tôi gia nhập!!]
...Không ngờ diễn xuất của tôi lại giỏi đến , lừa Tống Nghiêm Tư đã đành, còn có thể lừa cả khán giả.
Tống Nghiêm Tư chỉ hơi nhướng mày, khóe miệng nhếch lên một nụ như có như không, : "Vậy tối nay nhất định không thể phụ lòng em rồi."
Anh ta vừa xong câu này, chúng tôi đã có tên CP rồi.
Bình luận:
[CP Khương Tư bùng nổ! Giơ cao ngọn cờ CP Khương Tư!!]
[Tên CP quê quá.]
[Kéo đẩy cực hạn aaaa!]
[Chỉ là một ánh mắt thôi mà, mấy người diễn giải ra nhiều quá.]
Thực ra cũng không phải diễn giải sai.
Trong tiểu thuyết là Tống Nghiêm Tư đơn phương quyến rũ tôi, rồi lại bỏ tôi để theo đuổi nữ chính.
Bây giờ là hai con hồ ly nghìn năm đang chơi trò Liêu Trai với nhau.
Không ngờ phải không, người giống như đương mù quáng như tôi đã khóa trái tim rồi.
Tống Nghiêm Tư thích quyến rũ như thì tôi sẽ ra vẻ mắc câu, rồi kiên quyết không bỏ phiếu ta!!
Anh ta quyến rũ tôi chẳng phải chỉ vì mấy tin nhắn rung đó sao?
Không cho.
Khi tôi và Tống Nghiêm Tư đi siêu thị mua nguyên liệu, ta một lần sờ tay, hai lần sờ đầu.
Tôi đều né tránh hết.
Sau khi né tránh, tôi vẫn cứ ra vẻ ngây thơ, cầm lấy củ cà rốt bên cạnh: "Anh xem, củ cà rốt này trông dễ thương quá phải không?"
"Anh xem, quả cà chua to này, tôi cho biết, cà chua bổ dưỡng nhất đấy, tôi thích ăn cà chua!"
Tôi biểu hiện rất hoạt bát trong siêu thị, hoạt bát đến mức Tống Nghiêm Tư hoàn toàn không bắt tôi.
Nhìn thấy nụ giả tạo trên mặt ta sắp không giữ nữa, tôi che miệng khúc khích, giả vờ e thẹn: "Tống Nghiêm Tư, tối nay để một mình tôi phụ giúp nhé?"
Những bình luận ngốc nghếch lại bắt đầu đẩy thuyền:
[Vãi**! Đây là lần đầu tiên tôi thấy Khương Ngâm nữ tính như , ấy ấy quá rồi huhu…]
[Chiều chuộng quá, ngọt ngào quá! Cô ấy nghịch ấy .]
[Các có để ý không, mấy lần Tống Nghiêm Tư muốn sờ tay Khương Ngâm đều không sờ ! Tôi chết mất hahaha.]
[Một mình phụ giúp, là hai người một thế giới cùng nhau nấu cơm sao? Khương Ngâm giỏi thật…]
[Cứu mạng, này hôm qua đối địch với ba người đàn ông kia, nhân phẩm tồi tệ! Dù sao tôi cũng không thể ghép đôi !]
[Thật đấy, Khương Ngâm chướng mắt quá…]
Tống Nghiêm Tư dường như hơi bất ngờ trước cầu của tôi, rồi đưa ra diễn xuất ngang tầm "Ảnh đế": "Được thôi, sẽ không để em quá mệt đâu."
Anh ta có lẽ tự nghĩ rằng mình rất chân thành.
Nhưng tôi lại nhớ đến lời thầy dạy diễn xuất ở đại học với tôi.
"Diễn xuất, phải học cách hòa mình vào nhân vật, đặt mình vào cảm của nhân vật! Mấy đứa các em, nếu không cảm nhận cảm của nhân vật, hiểu lời thoại, thì diễn xuất của các em chắc chắn sẽ trông rất giả!"
Đúng , rất giả.
Đúng là chưa từng đóng phim.
Kinh nghiệm quay vài MV cũng giống như không có .
Tuy nhiên người trong nghề thì xem cách , người ngoài nghề chỉ xem náo nhiệt.
Bình luận cuồn cuộn [Chạy về phía nhau].
Bạn thấy sao?