Series Vả Mặt Cổ [...] – Chương 45

Hắn nhếch mép khẩy: "Mẫu thân ta và phu nhân trung dũng hầu vốn là tỷ muội sinh đôi. Vào ngày cung biến, hai người họ đã tráo đổi thân phận, nhờ đó ta mới có thể an toàn chào đời trong phủ thế tử!"  

 

"A Bảo, mọi điều nàng muốn biết, ta đã hết rồi. Có thể tha cho ta không? Chúng ta hãy cùng rời bỏ nơi này, sống như một cặp phu thê bình thường ở thôn quê không?"  

 

"Hãy hứa với ta, kiếp sau, hoặc kiếp sau nữa, ta nhất định sẽ đến cưới nàng, để nàng hoàng hậu của ta!"  

 

Ta rút con dao găm từ tay áo, từng nhát đâm vào ngực Công Thượng Chiêu, từng lời kiên quyết:

 

"Công Thượng Chiêu, ta, Tôn A Bảo, đời đời kiếp kiếp sẽ không bao giờ gả cho ngươi, càng không bao giờ hoàng hậu của ngươi!"

 

Phản loạn đã bị trừ, tâm nguyện đã hoàn thành.

 

Giờ đây, ta có thể sống đúng với chính mình.

 

Trời cao biển rộng, từ nay ta tự do tung hoành!

 

 

Ngoại truyện 1 – Văn Thành thái tử (kiếp trước)

01

 

Khi ta mười tuổi, ta gặp một nương.

 

Nàng rạng ngời như ánh mặt trời.

 

Những con mèo hoang, chó hoang trong con hẻm tối.

 

Những người ăn mày không có cơm ăn trên đường phố.

 

Chỉ cần nơi nào có khổ nạn, nàng đều có mặt.

 

Một lần cờ, ta nghe người ta , nàng là nhị tiểu thư của phủ thừa tướng.

 

02

 

Ta bắt đầu lén lút dò hỏi về phủ thừa tướng.

 

Phủ thừa tướng có hai tiểu thư. Đại tiểu thư đã có hôn ước với thế tử.

 

Nhị tiểu thư chưa có ai đính hôn.

 

Và chính nàng, nương mà ta luôn gặp, là nhị tiểu thư đó.

 

03

 

Ngày đại tiểu thư đính hôn với thế tử, ta và mẫu hậu xin chỉ đến phủ thừa tướng tặng lễ.

 

Ta muốn gặp lại nàng, người mà ta luôn mong nhớ.

 

Nhưng không ngờ, ta lại chứng kiến cảnh tượng ấy.

 

Ta không tin, chắc chắn có sự hiểu lầm.

 

Một nương dịu dàng và lương thiện như nàng, không thể nào ra chuyện đó.

 

Ta muốn ngăn cản, muốn thay nàng tìm ra sự thật.

 

Nhưng rồi, ta thấy nàng quỳ xuống, tự thừa nhận cảm với thế tử.

 

Ta đành nàng bước vào lễ thành thân cùng thế tử.

 

Nhìn nàng bên cạnh hắn, ta chỉ biết giấu nỗi lòng xuống đáy tim.

 

Chỉ cần nàng hạnh phúc, là đủ.

 

04

 

Mẫu phi chọn cho ta một phi tử, chính là đích tỷ của nàng.

 

Ta biết rõ sự sắp xếp từ phủ thừa tướng.

 

Nhưng nếu không phải là nàng, thì ai cũng chẳng quan trọng nữa.

 

Sau khi thành thân, ta chưa bao giờ vào Tôn Thanh Việt, thẳng thắn rõ rằng đây chỉ là một cuộc hôn nhân chính trị.

 

Ngay lúc đó, Giang Nam xảy ra lũ lụt, ta xin chỉ đi cứu trợ.

 

Nhưng vừa đến nơi, ta nhận tin Công Thượng Chiêu mưu phản.

 

Vội vã trở về, ta chứng kiến Công Thượng Chiêu và Tôn Thanh Việt bên nhau.

 

Họ bàn nhau cách A Bảo, và cả bách tính, binh lính trong thành.

 

Để bảo vệ bách tính và binh lính, và cả A Bảo, ta quyết định trao đổi với Công Thượng Chiêu.

 

Dùng mạng sống của ta, đổi lại mạng sống của nàng và vạn dân.

 

 

Ngoại Truyện 2

 

01

 

Năm Văn Thành thứ tám.

 

Hoàng đế đột ngột băng hà.

 

Ông không có con cái, hậu cung không hoàng hậu, không phi tần.

 

Ngai vàng truyền lại cho người trong tông thất.

 

---

 

02

 

Ở một thị trấn nhỏ nơi biên cương, có một cặp phu thê mở tiệm thuốc.

 

Họ chữa bệnh cho người dân, binh lính, thậm chí cả những con vật ốm yếu.

 

Trong những giờ nghỉ ngơi.

 

Người nam nhân lấy ra một gói hạt dưa, đưa cho người nữ nhân, mỉm rạng rỡ: “A Bảo, ăn hạt dưa đi, ta đã bóc sẵn rồi!”

qua chương đọc truyện mới ah

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...