Serie Thanh Bình Linh [...] – Chương 35

9

 

Sơ suất rồi, tôi lại không nhận ra đây là lối đi của Quỷ Môn Quan!

 

Không thể nào, tôi là người sống sờ sờ, sao lại có thể vào lối đi của Quỷ Môn Quan ?

 

Nghĩ , tôi lập tức nhận ra, mình đã mắc kế.

 

Tôi là người tu đạo, có thể cảm nhận rõ ràng âm dương.

 

Từ lúc mới vào tòa nhà, tôi đã cảm thấy âm dương bị đảo lộn.

 

Sau khi trải qua nhiều chuyện như , tôi đã quen với môi trường âm dương đảo lộn, nên mới không nhận ra đây chính là lối đi của Quỷ Môn Quan.

 

Nói cách khác, có người đã thay đổi toàn bộ bố cục âm dương của tòa nhà, mục đích là để che giấu lối đi của Quỷ Môn Quan.

 

Quỷ vật tìm kiếm Quỷ Môn Quan dựa vào hơi thở âm dương, bây giờ toàn bộ bố cục âm dương của tòa nhà đã bị thay đổi, thảo nào quỷ vật không tìm thấy Quỷ Môn Quan, chỉ có thể loanh quanh trong tòa nhà.

 

Còn người sống ở nơi âm khí nặng lâu ngày, sẽ mất khả năng cảm nhận đường về dương gian, tự nhiên chỉ có thể quanh quẩn ở nơi có âm khí.

 

Đó chính là lý do tại sao những người đó không thể ra khỏi tòa nhà vào ban đêm.

 

Trước đây tôi cứ tưởng có người đặt Quỷ Môn Quan giả ở trên lầu, rồi chặn lối đi của Quỷ Môn Quan thật, xem ra tôi đã phán đoán sai, bản lĩnh của người đó còn lợi hơn tôi tưởng, mà có thể thay đổi bố cục âm dương.

 

Trong lòng tôi đã lóe lên một suy nghĩ, người đó tuyệt đối không thể là Chu Lập Hoành.

 

Nhưng tôi không còn thời gian để suy nghĩ chuyện gì đang xảy ra nữa, bây giờ tôi, một người sống sờ sờ, đang đứng trên lối đi của Quỷ Môn Quan, âm dương xung khắc, hoàn toàn vỡ bố cục âm dương ở đây.

 

Nhưng vào Quỷ Môn Quan dễ, ra Quỷ Môn Quan khó, qua Quỷ Môn Quan không có đường quay lại, một khi đã bước vào thì không thể quay đầu.

 

Bây giờ tôi tiến cũng không , lùi cũng không xong, hơn nữa những quỷ vật tìm kiếm Quỷ Môn Quan sẽ sớm tìm đến đây, cho dù tôi không bị âm khí đông c.h.ế.t, cũng sẽ bị hàng trăm, hàng ngàn hồn ma quỷ quái xé xác.

 

Tư Gia Dự thấy tôi đứng im tại chỗ, vội vàng tiến lên: "Sư phụ, sao ?"

 

Tôi vạt vàng quát: "Đứng im tại chỗ đừng nhúc nhích!"

 

Tư Gia Dự bị phản ứng của tôi cho giật mình, đứng ngây người ra không biết gì.

 

Tôi kể lại những phân tích vừa rồi cho cậu ta nghe, cậu ta nghe xong mắt tròn xoe: "Quỷ Môn Quan? Chẳng lẽ đây là con đường xuống Âm Ty?"

 

Tôi gật đầu.

 

Không ngờ Tư Gia Dự lại tỏ ra hào hứng: "Woa, cả đời chưa xuống Âm Ty chơi bao giờ, sư phụ, chúng ta vào xem thử đi."

 

Tôi bị tên nhóc này chọc : "Được thôi, cậu đi đi, sư phụ không đi cùng đâu, tôi còn muốn sống thêm vài năm nữa. Trước khi đi nhớ viết di chúc, để lại hết tiền cho sư phụ, nhất là chiếc Lamborghini đó."

 

Tư Gia Dự lẩm bẩm: "Để lại cho , cũng không biết lái, còn chưa có bằng lái..."

 

Tôi trừng mắt cậu ta: "Cậu gì cơ?"

 

Tư Gia Dự vội vàng xua tay: "Không, không có gì. Người sống không vào Quỷ Môn Quan sao? Vậy sư phụ, ra bằng cách nào?"

 

Tôi cau mày, không gì nữa.

 

Cách ra khỏi Quỷ Môn Quan cũng đơn giản, Quỷ Môn Quan này cho cùng là do âm khí tạo thành, thiên nhãn của tôi khắc chế âm khí, mở thiên nhãn ra có thể vỡ Quỷ Môn Quan.

 

Nhưng bây giờ các hồn ma quỷ quái vẫn chưa vào Quỷ Môn Quan đầu thai, nếu tôi vỡ Quỷ Môn Quan, những hồn ma quỷ quái đó sẽ không thể đầu thai chuyển thế, chỉ có thể lang thang ở trần gian.

 

Điều này chưa phải là quan trọng nhất, quan trọng nhất là, nếu tôi vỡ Quỷ Môn Quan, sẽ bị Âm Ty đưa vào sổ đen, những quỷ sai Âm Ty đó sẽ không tha cho tôi.

 

Đang lúc tôi còn đang suy nghĩ cách đối phó, đột nhiên thấy sắc mặt Tư Gia Dự thay đổi, chỉ ra phía sau tôi liên tục lùi lại.

 

"Sư phụ, cái, cái, cái đó là gì?"

 

Tôi quay đầu lại, rùng mình.

 

Chỉ thấy vô số quỷ vật xếp thành hai hàng, đang chậm rãi tiến về phía tôi.

 

Mà dẫn đầu hai hàng này, mỗi bên có một quỷ vật vô cùng cao lớn, tay cầm xích sắt và liềm, dùng thuật pháp đặc biệt che giấu khuôn mặt, đang dẫn hai hàng hồn ma quỷ quái này trôi về phía tôi.

 

Hai tên đó, rõ ràng là, quỷ sai Âm Ty!

 

10

 

Hai quỷ sai dẫn theo hai hàng quỷ vật trôi đến trước mặt tôi, rồi dừng lại.

 

Hai quỷ sai nhau, đồng thời quay sang tôi, khuôn mặt co giật, hình như đang gì đó.

 

Tôi vẫy tay với quỷ sai, rồi lấy ra một tờ giấy bùa từ trong túi, cắn đầu ngón tay, dùng m.á.u vẽ bùa , sau đó lấy ra một lọ sứ nhỏ, lấy ra một viên thuốc màu đen, dùng giấy bùa bọc lại, nghiến răng nuốt trọn vào bụng.

 

Tôi lập tức cảm thấy một luồng hàn khí bùng nổ trong cơ thể, lan ra khắp người theo đường m.á.u, như thể vừa nuốt phải một cục nước đá lạnh lẽo.

 

Tôi run lên bần bật, cuộn tròn người lại, miệng run rẩy niệm tĩnh tâm .

 

Không biết niệm bao lâu, tôi mới thấy dễ chịu hơn một chút, nghiến răng gắng gượng đứng dậy.

 

Hai quỷ sai trước mặt lại nhau, khuôn mặt lại co giật, lần này, tôi nghe thấy bọn họ .

 

"Ngươi là ai? Tại sao lại chặn Quỷ Môn Quan?"

 

Tôi chắp tay với bọn họ, giọng yếu ớt: "Quỷ sai đại nhân tại thượng, tôi là Lạc Ôn Tuyết, đệ tử đời thứ hai mươi tám của Thanh Bình Quan, vì bị kẻ gian hãm , vô lạc vào Quỷ Môn Quan, mong quỷ sai đại nhân lượng thứ."

 

Hai quỷ sai lại nhau, rồi : "Âm dương ở đây là do ngươi ra?"

 

Tôi vội vàng lắc đầu: "Không phải, là do kẻ gian cố ý , tôi đang định bắt hắn, không ngờ lại trúng gian kế, lỡ đại sự của quỷ sai đại nhân."

 

Trên mặt quỷ sai không biểu lộ cảm gì, không biết có tin lời tôi hay không, một lúc sau mới với tôi: "Một khi đã vào Quỷ Môn Quan, sẽ không có đường quay lại, mời đi theo lối này."

 

Sắc mặt tôi thay đổi, vội vàng xua tay: "Quỷ sai đại nhân tha mạng, sư tổ của tôi là Tạ Thiên Giáp có giao hảo với Diêm Vương, có thể nể mặt người quen cũ, tha cho tôi một con đường sống không?"

 

Nghe tôi , hai quỷ sai nhanh chóng nhau.

 

Trái tim treo lơ lửng của tôi mới thả lỏng hơn một chút, dù không rõ biểu cảm, tôi cũng có thể thấy, hai quỷ sai này rõ ràng là bị lời tôi cho chấn .

 

Quỷ sai lại lên tiếng: "Tạ thống lĩnh là sư tổ của ngươi? Ngươi là người của Thanh Bình Quan?"

 

Tôi bất lực: "Tôi vừa gặp đã tự xưng danh tính, tôi là Lạc Ôn Tuyết, đệ tử đời thứ hai mươi tám của Thanh Bình Quan."

 

Quỷ sai khẽ gật đầu: "Đã là đệ tử của Tạ thống lĩnh, đương nhiên phải nể mặt. Chỉ là, một khi đã vào Quỷ Môn Quan này, sẽ không có đường quay lại, ngươi định ra ngoài bằng cách nào?"

 

Nhân lúc chuyện với quỷ sai, tôi đã nghĩ ra cách giải quyết, tôi vội vàng : "Tôi đã tu luyện thiên nhãn của sư tổ, có thể vỡ Quỷ Môn Quan."

 

Nghe tôi , giọng điệu của quỷ sai trở nên gấp gáp: "Không ! Nếu Quỷ Môn Quan bị vỡ, chúng ta sao quay về Âm Ty? Hai ta thì có thể đợi, 128 hồn phách phía sau này, nếu lỡ giờ, sẽ không thể đầu thai chuyển thế nữa. Làm 128 hồn phách vô tội, đừng là Tạ thống lĩnh, ngay cả Diêm Vương đại nhân cũng không bảo vệ ngươi!"

 

Tôi liên tục xua tay: "Hai vị đại nhân nghe tôi hết đã, tôi đương nhiên sẽ không vỡ Quỷ Môn Quan ngay bây giờ. Đợi tôi vẽ bùa tuyệt âm, các hồn phách có thể đi qua cơ thể tôi để vào Âm Ty, đợi các vị đi hết, tôi sẽ vỡ Quỷ Môn Quan, cả ta và các vị đều bình an vô sự, không?"

 

Hai quỷ sai lại nhau, một lúc sau mới chậm rãi lên tiếng: "Nhưng, âm khí nhập thể, ngươi có chịu đựng không?"

 

Tôi thở dài: "Chỉ còn cách thử, còn hơn là ngồi chờ c.h.ế.t."

 

Quỷ sai khẽ gật đầu: "Bây giờ, cũng chỉ còn cách này thôi. Thôi , chúng ta đợi ngươi vẽ bùa, phải nhanh lên, đừng để lỡ giờ."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...