Sếp Lớn Cua Vợ – Chương 11

Sau khi Lục Dã tỏ , chúng tôi liền mở ra hình thức ngầm.

Lúc đầu, sống c.h.ế.t không đồng ý, hét muốn chiêu cáo thiên hạ.

Anh ta không giống với những con ch.ó độc thân kia, bây giờ ta đã có bà xã.

Nhưng dưới sự cứng rắn của tôi, đành nhượng bộ.

Tình cảm là chuyện rất riêng tư, hơn nữa chúng tôi vừa mới ở bên nhau.

Tình bí mật nơi công sở, ít nhất là bí mật.

Một giây trước, tôi mới bị Lục Dã đè lên ghế việc hôn môi, đỡ trán tôi thở hổn hển.

Một giây sau, tôi liền vuốt mái tóc rối bù, vẻ mặt nghiêm túc đứng ở bên cạnh.

Lục Dã mím môi, mặt mày lạnh thấu xương trợ lý Chu, trong lời mang theo vài phần nghiến răng nghiến lợi.

Đi ra khỏi phòng việc, trợ lý Chu vẻ mặt đau khổ tôi: "Thư ký Dư, gần đây Lục tổng có phải gặp phải chuyện gì không vui không?"

Tôi người vô tội bị vạ lay, lắc đầu: "Chắc là không đâu.”

“Vậy ấy bị người nhà thúc giục kết hôn? Thúc giục xem mắt?”

Tôi lại lắc đầu: "Chắc cũng không có.”

Cậu ta thở dài: "Trái tim đàn ông như kim đáy biển, mà thư ký Dư, miệng hình như hơi sưng.”

Mặt tôi đỏ lên: "Chắc là tối qua ăn lẩu cay, hôm nay còn chưa hết.”

Trợ lý Chu gãi đầu, vừa đi vừa thì thào tự : "Lẩu cay thì cay lắm, một buổi tối cũng không hết .”

🐳 Các phờ lô thêm Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://truyenne.net/sang nơi khác một cách kiêu ngạo.

Tôi không nhịn bật , ngoan ngoãn đáp xuống một nụ hôn.

Lục Dã nắm tay tôi, đặt lên lòng bàn tay nhẹ nhàng xoa bóp: "Hựu Hựu.”

[Người ta thật sự rất muốn có danh phận nha.]

[Người ta thật sự rất muốn quang minh chính đại cùng bà xã công khai cảm nha.]

Tôi bộ dáng cẩu cẩu của , liền ra tiếng.

Tôi thấp giọng dỗ dành : "Anh ngoan một chút, em sẽ thỏa mãn một nguyện vọng của .”

Ánh mắt vụt sáng lên, tôi chằm chằm: “Thật sao?”

"Thật đấy."

[Mình muốn bà xã mặc quần áo trong tủ quần áo cho mình xem.]

[Mình muốn bà xã gọi trai, gọi ông xã.]

[Mình nhớ bà xã...]

Suy nghĩ càng lúc càng đi xa.

Tôi đặt đũa xuống, nghiêm túc : "Lục Dã, chúng ta vừa mới nhau, có thể từ từ, không cần gấp gáp như .”

Anh tôi, ngoan ngoãn "A" một câu, tiếp tục tác trong tay, yên lặng bóc tôm cho tôi.

Trở lại công ty, không nguyện ý buông tay, khóe miệng nhếch lên, bộ dáng đáng thương.

Tôi thở dài, kéo tay , cùng đan tay vào nhau.

Anh khó hiểu tôi: "Đây là công ty.”

Tôi gật đầu: "Em biết, đây không phải là cho Lục tổng một danh phận sao?”

Khóe miệng nhếch lên, kéo tay tôi lắc lắc, trong mắt chứa đầy ý .

Chó lớn cũng cần có cảm giác an toàn.

Xế chiều hôm đó nhóm bát quái của công ty nổ tung, tất cả mọi người chúc mừng tôi.

Lục Dã lên tiếng: "Tôi thật vất vả mới theo đuổi ấy.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...