Triệu Tung bị bó bột một chân, nằm trên giường bệnh, nghe mím chặt môi, hốc mắt đỏ hoe tôi.Triệu Vũ Ninh ngây ra, không câu nào.“Không còn sớm nữa, tôi về trước, không có chuyện gì thì không cần liên lạc nữa.”Tôi vừa định xoay người rời đi, lại bị người ta nắm chặt cổ tay.“Bao nhiêu?“Tống Chi Tinh, đi bảo mẫu cho người ta, bọn họ trả cho bao nhiêu? Tôi trả gấp đôi!”Triệu Vũ Ninh hung hăng lôi kéo tôi, quả thực là giận đến mức nhảy dựng lên:“Cô có thể con trai của trước không, có biết nếu hôm nay thằng bé đập đầu xuống đất sẽ ra hậu quả gì không?”“Tống Chi Tinh, mẹ nó còn là con người không? Cô còn xứng mẹ không?”Câu này của ta khiến tôi bật .Đối diện với vẻ mặt giận dữ của ta, tôi gần như :“Tôi không xứng, xứng!“Anh thật là một người chồng tốt, một người cha tốt.“Chúng ta kết hôn tám năm, ngoại tám năm, dẫn theo con trai của tôi hàng năm ra nước ngoài đoàn tụ với tiểu tam.“Khi ly hôn thì đuổi cùng g.i.ế.c tận, một xu cũng không chia cho tôi, còn vu khống hãm tôi ngoại .“Triệu Vũ Ninh, da mặt của thật dày đến mức trước không thấy người xưa, sau không thấy người đến!“Còn về thằng con trai cưng Triệu Tung của , lúc trước thế nào ấy nhỉ?“Nói tôi như một con đàn bà điên, không có người đàn ông nào chịu nổi tôi.“Còn nếu nó là , cũng sẽ ly hôn với tôi, ở cùng với Lương Duy Nhất.“Đúng rồi, nó còn khuyên tôi không cần phải hao tổn tâm trí nữa, bởi vì nó sẽ không chọn tôi, nó chọn ở cùng với bố, dì Duy Nhất, và bà nội.“Triệu Tung, đây không phải chính là lời con sao? Nhanh như đã quên rồi à?“Không thể bởi vì tuổi còn nhỏ, ra rồi liền không tính.“Kiếp này duyên phận mẹ con của chúng ta đã hết, thoáng ra đi!”Triệu Tung cuối cùng không nhịn nữa, hốc mắt đỏ hoe, nước mắt lưng tròng.Triệu Vũ Ninh không ngờ tôi sẽ ra những lời tuyệt như , ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người:“Tại sao lại những lời như với con trai? Cô không biết sẽ ra ảnh hưởng gì cho thằng bé sao?“Nó còn nhỏ như , đã bị mẹ ruột của mình vứt bỏ, bảo thằng bé lớn lên sao tự chữa lành?”Tự chữa lành?Bản thân tôi còn không chữa lành , còn quản người khác?“Vậy còn các người? Lúc đầu các người đ.â.m một d.a.o vào n.g.ự.c tôi, lời ra là cái gì? Hành vi ra lại là cái gì?“Chỉ có quan mới đốt lửa, dân thường không thắp đèn?“Triệu Vũ Ninh, đừng có hèn hạ!”Nói xong câu này, tôi không thèm để ý đến sắc mặt của những người khác trong phòng bệnh, xoay người rời đi.Sau lưng truyền đến tiếng nức nở của Triệu Tung.Tôi như không nghe thấy.12Tôi và Triệu Vũ Ninh quen biết nhau hoàn toàn là do ngẫu nhiên.Khi tốt nghiệp đại học, tôi nghe một người học chị ấy nhân viên kinh doanh ở tập đoàn Triệu thị, lương một tháng ba bốn vạn.Lúc đó mẹ tôi đang nằm viện, là lúc tôi cần tiền nhất.Mặc dù tôi học thiết kế thời trang, nếu chọn công ty thời trang truyền thống trợ lý thiết kế, lương một tháng nhiều nhất cũng chỉ bốn năm nghìn.Tôi kiên quyết đến tập đoàn Triệu thị ứng tuyển.Chuyện sau đó rất ngoài dự liệu.Thành tích của tôi rất tốt, liên tục năm tháng đều là quán quân bán hàng.Có một lần đi thang máy, lại gặp chủ tịch của công ty.Đối phương rất hòa nhã, trò chuyện với tôi vài câu.Cuối cùng còn hỏi tôi có trai chưa.Tôi vừa mừng vừa lo, lắc đầu trả lời “chưa có”.Sau đó chủ tịch liền muốn giới thiệu cho tôi một người.Người đó chính là Triệu Vũ Ninh.Đúng .Con trai ruột của chủ tịch.Chuyện rất hư ảo, quả thực đã xảy ra.Triệu Vũ Ninh lúc đó rất trẻ, lại đẹp trai, ngũ quan sắc nét, lập thể.Anh ta luôn thuộc tuýp đẹp trai kiểu đậm nét.Lần đầu gặp mặt, tôi đã nhất kiến chung với ta.Nhưng cũng hiểu rõ khoảng cách giữa mình và ta.Hai người chỉ đơn giản ăn một bữa cơm, thêm wechat.Chỉ là tôi không ngờ từ sau đó, Triệu Vũ Ninh thật sự bắt đầu theo đuổi tôi.Mỗi tuần đều nhắn tin wechat hẹn tôi đi ăn hoặc xem phim.Dần dần, tôi bắt đầu rơi vào lưới .Không lâu sau, chúng tôi chính thức hẹn hò.Ở bên nhau ba tháng, chủ tịch bệnh nặng nằm viện.Thì ra ông ấy đã sớm mắc bệnh ung thư dạ dày.Triệu Vũ Ninh đưa tôi đi gặp ông ấy.Trong phòng bệnh, chủ tịch với tôi rất nhiều.Ông ấy hy vọng tôi và Triệu Vũ Ninh sớm kết hôn, hy vọng sau khi kết hôn tôi có thể dốc sức phò tá ta, còn cảnh khó khăn mà tập đoàn Triệu thị đang phải đối mặt.Cuối cùng tính cách của Triệu Vũ Ninh đôi khi quá mức cương quyết cố chấp, theo ý mình, hy vọng tôi có thể bao dung hơn, thấu hiểu hơn.Lúc đó tôi không hiểu ý nghĩa của câu này, cộng thêm việc đã Triệu Vũ Ninh sâu đậm, nên đã đồng ý từng lời của ông ấy.Sau đó, tôi và Triệu Vũ Ninh kết hôn.Chủ tịch qua đời vào mùa đông năm đó.Năm sau, mẹ tôi cũng qua đời.
Bạn thấy sao?