Sau Trận Tuyết Lở – Chương 11

18Thứ bảy, buổi chiều.Hoắc Tư Diệc, người bận trăm công nghìn việc, hiếm hoi lắm mới ghé qua.Viện Viện rất vui, quấn lấy cậu chơi hồi lâu.Khi cơn buồn ngủ ập đến, cuối cùng con bé cũng chịu ngủ."Tối nay rảnh không?"Tôi từ trên lầu đi xuống, Hoắc Tư Diệc vẫn chưa đi.Tôi suy nghĩ một lát: "Không có việc gì, định gì à?"Anh ta đánh giá tôi từ trên xuống dưới một lượt, sau đó hỏi:"Váy dạ hội, mặc size gì?""Hả?"Thì ra Hoắc Tư Diệc muốn dẫn tôi đi tham dự một buổi tiệc thương mại.Anh ta mới về nước không lâu, tạm thời không tìm đồng hành, nên mới lấy tôi ra bình phong.

Buổi tối.Tôi cùng Hoắc Tư Diệc đến buổi tiệc, phát hiện Chu Nghiên và chồng ấy cũng ở đây.Không chỉ , tôi còn thấy Triệu Vũ Ninh dẫn theo Lương Duy Nhất và Triệu Tung.Tình huống gì đây?"Cậu không biết à?"Chu Nghiên kinh ngạc tôi.Tôi lắc đầu: "Không biết.""Bệnh viện Nhân Tâm mới đây đã điều một viện trưởng mới tới, nghe là mời từ nước ngoài về, là một nhân vật có tiếng trong ngành y."Nhân vật chính của bữa tiệc hôm nay chính là vị viện trưởng mới đó, chồng cũ của cậu về thiết bị y tế, xuất hiện ở đây có gì lạ đâu."Ngay cả tôi cũng biết Hoắc thị có ý định lấn sân sang lĩnh vực y tế, cậu lại không biết sao?"Còn tôi, ở nhà buồn chán, nên đi theo chồng đến ké ăn ké uống."Thì ra là .Tôi và Chu Nghiên bắt đầu trò chuyện.Cô ấy nhấp một ngụm sâm panh, ánh mắt đảo qua đảo lại trên người Hoắc Tư Diệc ở phía xa, dùng khuỷu tay huých tôi:"Hoắc Tư Diệc trông mặt hoa da phấn, rất đẹp trai! Cũng chẳng kém gì chồng cũ của cậu, cậu không có ý gì sao?"Tôi lắc đầu: "Không có.""Thật hay giả ?" Cô ấy không tin lắm."Cậu biết tôi ghét món rau gì nhất đúng không?"Cô ấy suy nghĩ một lát: "Cải thảo.""Đúng , đàn ông bây giờ trong mắt tôi, cũng giống như cái đó."Chu Nghiên thở dài, vỗ vai tôi:"Đứa nhỏ đáng thương.""Vậy sau này cậu không định kết hôn nữa à?"Tôi hỏi ngược lại: "Tại sao phải kết hôn?"Cô ấy nhất thời không trả lời , suy nghĩ một lúc lâu, ngược lại gật đầu:"Đúng , tôi cũng không biết tại sao phải kết hôn."Giang Cảnh Ly tuy đối xử với tôi không tệ, tôi biết xác suất cao là ta nuôi "chim hoàng yến" bên ngoài."Nếu không phải chúng tôi ràng buộc quá sâu, tôi đã muốn ly hôn rồi."Cậu bây giờ như rất tốt, không cần chịu đựng sự khó chịu từ đàn ông, muốn đương thì tìm mấy chàng trẻ tuổi, đẹp trai qua đường cho vui."Tôi nắm chặt ly rượu, không gì.Từ sau khi ly hôn, tôi đã hiểu ra một đạo lý.Đàn ông rất dễ bị rung và ngoại với người phụ nữ khác.Có đôi lúc, có thể ta thật sự đã rung với .Nhưng chân chỉ là nhất thời.Ai dám đảm bảo ta sẽ mãi mãi.Mối quan hệ giữa tôi và Hoắc Tư Diệc, ổn định hơn nhiều so với nam nữ.Chúng tôi có thời niên thiếu.Có nỗi đau mất đi người thân nhất.Cũng có đối tượng chung cần quan tâm và chăm sóc.Ở một mức độ nào đó, tôi và ta đã là người nhà.Mà người nhà, mới là mối quan hệ ổn định và bền chặt nhất trên thế giới này.

19"Hả? Phu nhân bên cạnh viện trưởng Trần không phải là người tháng trước đến nhà tôi sao?"Chu Nghiên đột nhiên .Tôi theo bản năng sang, quả nhiên thấy một gương mặt quen thuộc."Người đàn ông đó là viện trưởng mới à?""Ừm."Người phụ nữ có khí chất dịu dàng đứng bên cạnh người đàn ông đó, quả thực là phu nhân tháng trước đã hỏi tôi có thể giúp con bà ấy váy cưới ở nhà Chu Nghiên hay không.Triệu Vũ Ninh vội vàng dẫn Lương Duy Nhất lên chào hỏi.Viện trưởng Trần mỉm nhàn nhạt, gật đầu xã giao một chút, sau đó liền chuyện với những người khác.Chu Nghiên khẽ một tiếng:"Những ngày tháng tốt đẹp của Triệu Vũ Ninh sắp kết thúc rồi, trước đây chỉ cần ở công ty ra vẻ, dù sao cũng có vợ tốt là cậu không ngừng mang đơn hàng về cho ta."Lần này ta phải nếm trải mùi vị ấm lạnh của thế gian rồi."Tôi chỉ hơi thắc mắc, loại tiệc rượu này ta dẫn con trai Triệu Tung ra gì?"Thật ra cũng không có gì lạ.Sự cố tuyết lở lần trước khiến mọi người đều chê ta.Triệu Vũ Ninh là người sĩ diện nhất, loại tiệc này đương nhiên phải dẫn vợ sắp cưới và con trai ra để thể hiện sự hòa thuận.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...